Bạn sẽ xem bài viết Reading : The Fisherman và The Golden Fish – Ông Lão Đánh Cá Và nhỏ Cá quà – Speak English được cập nhật mới tuyệt nhất trên website Psc.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà cửa hàng chúng tôi đã chia sẻ là bổ ích với bạn. Nếu văn bản hay, ý nghĩa bạn hãy share với bằng hữu của bản thân và luôn luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để update những tin tức mới nhất.

Bạn đang xem: Ông lão đánh cá và con cá vàng tiếng anh

The Fisherman và the golden fish 

Once upon a time an old man và his wife lived on the shore of the blue sea. They were poor and lived in an old mud hut. He made a living by fishing, while his wife spun cloth. One day he caught a small golden fish in his net. The fish begged him, “Let me go, old man. I will reward you for my freedom by giving you anything you desire.” The fisherman was astonished & frightened because he had never before heard a fish speak. He let the fish go and said kindly to lớn her, “God bless you, golden fish. I don’t need anything from you.”

The fisherman went trang chủ and told his wife the wonderful thing that had happened to him at the shore. But she cursed angrily him and said, “You are such a fool not khổng lồ make a wish! At least you could have asked for a watering-trough, since ours is broken.”

The old man returned to lớn the seashore, where little waves were rushing up onto the sand. He called out to lớn the golden fish. She swam up & asked, “What vì chưng you need, old man?” He bowed and replied that his wife cursed at him because she needed a new trough. The fish comforted him and promised khổng lồ grant his wish.

When the fisherman returned trang chủ he saw the new trough. But his wife shouted at him, “‘You are such a fool! Go back to lớn the fish! Ask for a new house.”

The fisherman went back to the sea, where the water và sky had become overcast. He called the fish, who swam up to lớn where he was standing. He apologized & said that his snappish wife wanted a new house. The fish comforted him & promised khổng lồ fulfill his wish.

When he returned, he saw a nice new cottage with a gate. But his wife shouted even louder, “You are such a fool! Go back to lớn the fish! I do not want be an ordinary peasant, I want be a noblewoman!”

The poor old fisherman went to the sea. The waves were beginning to lớn rise and beat on the shore, và the sky had become even darker. He called the golden fish, who swam up and asked him what he wanted. He bowed humbly & explained, “Don’t be angry, Your Majesty Golden Fish. My wife has gone mad; she wants be a noblewoman.” The fish comforted him.

And what did he see when he returned home? The hut had become a great house. His wife was wearing an expensive sable jacket and had a kokoshnik (headdress) of brocade. She had on pearl necklaces & gold rings. There were many servants bustling around her. She hit & slapped them. The fisherman said, “Greetings, Milady, I hope you are satisfied now.” She didn’t deign lớn answer him, but instead ordered him off to lớn live in the stable.

Several weeks later, the wife ordered her husband lớn appear before her & instructed him to go to lớn the sea again, saying, “I am still subject lớn the rule of those above me! I want be queen of all the land!” The old man, frightened, said, “Are you crazy, old woman? You have no concept of courtly manners. Everybody will make fun of you.” At these words his wife glowered with rage, slapped his face, and ordered him khổng lồ obey.

The old man went down to lớn the seashore. The water was roiling, the sky & sea had become almost black. He called the golden fish. When she swam lớn the shore, he bowed & said that his wife now wanted to be queen of the land. The fish comforted him và let him go home.

When the fisherman arrived, he found a great palace, inside which his wife was seated on a throne. Boyars & other noblemen were her servants. Around her stood menacing guards. The old man was terrified, but approached the queen and said, “Greetings, Your Majesty. I hope you are happy now.” She did not even look at him, và her guards drove him out.

Several weeks later the queen sent for the old fisherman and again ordered him to go khổng lồ the sea–this time lớn ask the golden fish to lớn become her servant and make her Empress of Land and Sea. The fisherman was so terrified of her that he did not even protest. He submissively went back khổng lồ the sea.

A terrible storm was raging there, with lightning, thunder, and giant waves crashing against the shore. The old man yelled as loud as he could and the fish rose out of the waves. He explained to lớn her what his wife wanted now. This time the golden fish did not reply, but turned and swam away out to lớn sea. After waiting a long time in vain for any answer, the fisherman returned home–where he found his old mud hut, his poor old wife và a broken trough in front of her.

Đọc Truyện Ông Lão Đánh Cá Và bé Cá Vàng

Mời các bạn và các em cùng đọc truyện cổ tích Ông lão đánh cá và nhỏ cá vàng. Câu chuyện kể về ông già hiền lành nhưng nhu nhược với bà vợ tham lam không biết điểm dừng đã để lại những bài bác học quý giá mang lại nhiều thế hệ người đọc.

Nghe Audio Truyện ông lão đánh cá và bé cá rubi

Ngày xưa, trên bờ biển nọ, tất cả hai vợ chồng ông lão đánh cá sống trong một túp lều rách nát nát. Ông chồng thả lưới, người vợ kéo sợi.

Một hôm, người chồng ra biển đánh cá. Lần thứ nhất, kéo lưới lên chỉ gồm bùn; lần thứ nhị chỉ tất cả một cây rong biển mắc vào lưới; lần thứ cha kéo lưới lên, ông lão bắt được một bé cá vàng.

Ông lão khôn cùng ngạc nhiên lúc nghe đến con cá vàng kêu van: “Ông lão ơi! Ông sinh phúc thả tôi trở về biển, tôi sẽ xin đền ơn ông, ông muốn gì cũng được”.

Ông lão liền thả nhỏ cá quà xuống biển cùng nói: “Trời phù hộ đến ngươi! Ngươi hãy trở về biển khơi nhưng mà vùng vẫy. Ta không đòi gì cả, ta cũng chẳng cần gì”.

Về nhà, ông lão kể đến vợ nghe câu chuyện gặp nhỏ cá vàng. Mụ vợ nghe ngừng liền mắng: “Đồ ngốc! Sao ko bắt bé cá đền ơn mẫu gì. Đòi một cái máng mang lại lợn ăn không được à? loại máng đơn vị đã gần vỡ rồi”.

Ông lão thật thà đi ra biển gọi cá. Biển gợn sóng êm ả. Cá xoàn bơi lên. Nghe ông lão nói, cá kim cương ân cần cất tiếng: “Ông lão ơi! Tôi sẽ góp ông dòng máng thật mới”.

Về đến nhà, ông lão chú ý thấy chiếc máng mới. Nhưng mụ vợ lại quát to lớn hơn: “Đồ ngu! Sao ko đòi bé cá đền một mẫu nhà lớn đẹp!”. Ông lão lại lủi thủi đi ra biển. Biển xanh nổi sóng. Cá xoàn bơi lên, cất tiếng xin chào ông lão. Nghe ông lão nói mụ vợ lão đòi một tòa nhà đẹp, cá xoàn trả lời ông: “Ông lão ơi! Tôi sẽ kêu trời phù hộ cho, mụ vợ ông sẽ có một dòng nhà rộng và đẹp”.

cù về, từ xa ông lão đã thấy một tòa bên rõ to lớn rõ đẹp, gồm lò sưởi, mụ vợ đang ngồi mặt cửa sổ. Vừa thấy ông lão, mụ mắng té tát: “Đồ ngu! Ngốc sao ngốc thế! Tao muốn có tác dụng nhất phẩm phu nhân, hãy ra biển bảo con cá đá quý biết!”.

Ông lão khốn khổ lọc cọc ra biển gọi cá. Biển xanh nổi sóng dữ dội. Nghe ông lão nói, cá rubi an ủi ông: “Ông lão ơi! Đừng vượt lo lắng! Trời sẽ phù hộ mang lại ông!…”

lúc ông lão về nhà, mụ vợ đã trở thành nhất phẩm phu nhân. Đội mũ nhiễu hoa, mình mặc áo lông, cổ quân ngọc trai, tay đeo nhẫn vàng, chân đi giầy đỏ. Có bao nhiêu kẻ hầu người hạ. Ông lão cất tiếng chào: “Kính xin chào phu nhân…” thì bị mụ mắng một thôi một hồi với ra lệnh bắt lão đi quét dọn chuồng ngựa!

Ít tuần lễ sau, mụ đòi ông lão đến. Mụ giận dữ nói: ‘Tao không thèm làm cho nhất phẩm phu nhân nữa. Tao muốn làm nữ hoàng kia. Lão hãy đi cấp tốc ra biển nói với nhỏ cá tiến thưởng biết thế!”.

Ông lão đáng thương cúi đầu bước đi. Biển nổi sóng mù mịt. Ông lão cất tiếng gọi cá. Lần thứ tư, bé cá tiến thưởng bơi lại hỏi: “Ông lão ơi! ông cần gì thế?”.

Nghe ông lão nói mụ vợ đã nổi điên đòi có tác dụng nữ hoàng, chuyện mụ vợ nổi trận lôi đình, tát vào mặt ông… bé cá vàng lại an ủi: “Thôi đừng lo lắng. Cứ về đi. Trời sẽ phù hộ lão. Mụ già sẽ là nữ hoàng”.

Ông lão tội nghiệp về đến bên thì mụ vợ đã biến thành nữ hoàng. Ông lão sửng sốt khi nhìn thấy nữ hoàng đang ngồi ở bàn tiệc trong cung điện nguy nga. Các thị nữ xúm xít vây quanh, người thì dâng rượu quý, kẻ thì dâng bánh ngon lành. Vệ binh gươm giáo tuốt trần chỉnh tề đứng hầu. Ông lão khúm lúm, cúi rạp xuống đất kính chào mụ và nói:

– xin chào nữ hoàng. Chắc bây giờ nữ hoàng đã thỏa lòng rồi chứ?

Mụ quắc mắt quát ra lệnh đuổi đi. Bọn vệ binh xô đến tuốt gươm dọa chém, ông lão run lên. Trước cảnh đáng thương ấy, nhiều người đã chế giễu ông lão: “Đáng kiếp! gồm thế mới sáng sủa mắt ra, đừng thấy người sang bắt quàng làm họ!”

Được không nhiều tuần, mụ vợ lại nổi cơn thịnh nộ không nên bọn vệ binh đi tìm bắt ông lão đến. Mụ bảo: “Mi hãy đi ra biển tìm nhỏ cá vàng và nói với nó là tao không thèm có tác dụng nữ hoàng nữa. Tao muốn làm cho Long vương ngự trên biển, để con cá vùng phải hầu hạ tao và làm theo ý muốn của tao”.

Như một kẻ mất hồn, ông lão âm thầm đi ra biển. Lần thứ 5, ông cất tiếng gọi cá. Một cơn dông tố tởm khủng kéo đến, mặt biển nổi sóng ầm ầm. Một thời gian sau mới thấy cá quà nổi lên. Nghe ông lão nói mụ vợ muốn làm cho Long vương, cá tiến thưởng im lặng, quẫy đuôi lặn sâu xuống biển.

Ông lão tần ngần đứng bên trên bờ biển đợi chờ mãi đành lủi thủi tảo về. Tòa thọ đài với cung điện nguy nga đã biến đi đâu mất. Mụ vợ đang âu sầu rầu rĩ ngồi trước chiếc máng lợn sứt mẻ trong túp lều rách rưới nát ngày nào.

HẾT

Truyện tiếng Anh Ông Lão Đánh Cá Và con Cá Vàng đến Bé

Học tiếng Anh qua truyện kể dành tặng các nhỏ nhắn tiểu học là một phương pháp tiếng Anh hơi hiệu nghiệm giúp bé xíu tiếp thụ dễ dàng từ mới tiếng Anh tức thì từ những ngày đầu. Học tiếng Anh trẻ nhỏ qua truyện kể cũng yêu cầu lựa chọn những câu chuyện tiếng Anh ưa thích hợp với sự am hiểu – hiểu biết cũng tương tự như bảo đảm nhận thức của trẻ.

Truyện tiếng Anh Ông lão đánh cá và bé cá vàng cho bé

Ông lãođánh cá và nhỏ cá xoàn là câu chuyện tiếng Anh dành cho học sinh tiểu hoc, có lại nhiều ý nghĩa thú vị vào nội dung, bao gồm thể trở thành nền tảng cho nhỏ bé học tri thức cho bậc trung học cơ sở hoặc những lớp cao hơn ngày mai. Câu chuyện Ông lão đánh cá và bé cá vàng có nhiều sắc thái giáo dục về tính cách không giống nhau giúp nhỏ nhắn hình thành lên tư phương pháp hoàn hảo nhất. Phụ huynh có thể lấy câu chuyện này để khuyên răn nhủ với dạy bảo trẻ trong giai đoạn học tiếng Anh của bé bỏng nhà mình.

Một vài ba từ tựng vào truyện

Những câu chuyện tiếng Anh bao gồm hình ảnh sinh động thuộc loài vật đáng yêu luôn luôn được các bé nhỏ yêu thích. đ-biệt, một số câu chuyện gồm kèm theo clip và Film hoạt hình mà nhỏ nhắn đã được coi như trước đó càng khiến cho trẻ thêm thú vị. Trong truyện có rất nhiều từ vựng khó đề nghị phù hợp nhất là các bé nhỏ học sinh lớp 4 , lớp 5. Phụ huynh yêu cầu dành khoảng thời gian để bé nhỏ học tiếng Anh qua truyện kể, thứ 1 là cho nhỏ bé tiếp cận từ vựng đơn giản, tiếp theo là những từ khó. đấy là giải pháp tiếp cận tiếng Anh hơi là tốt mang đến học sinh tiểu học.

Học tiếng anh trẻ em qua truyện kể – Ông lão đánh cá và bé cá vàng có đến năm lần ông lão ra biển gọi cá vàng. Vào năm lần, mỗi lần ông lão lại tất cả tâm trạng không giống nhau, từ bối rối, xấu hổ đến hoảng sợ. Thái độ của chú cá vàng nhỏ nhắn nhỏ cũng khiến đại dương cố kỉnh đổi nhưng căn do đó là lòn tham của bà vợ

Với những kể chuyện đơn giản như vậy, câu chuyện ko hề đơn điệu nhưng trái lại càng khiến đến người đọc cảm thấy hứng thú, lôi cuốn. Đặc điểm của mỗi nhân vật càng được điểm tô cùng nổi trội hơn qua mỗi lần ông lão ra biển. Qua đây, cốt truyện dạy nhỏ nhắn sự độ lượng , vị tha cũng như biết thỏa mãn với những gì mình có, muốn nhận được thành công tốt đẹp phải phụ thuộc vào sức lực của mình…

Các câu chuyện trong bộ truyện tiếng Anh thiếu nhi mà cửa hàng chúng tôi giới thiệu luôn luôn giữ ý thức vừa chơi vừa học, chơi mà lại học, học mà lại chơi. Các nhỏ xíu sẽ gồm những time thật thư giãn bên bố mẹ và làm quen với ngoại ngữ- Tiếng Anh, môn học rất cần thiết cho tương lai của bé.

Tham khảo tại: shop chúng tôi

Nếu Là Ông Lão Đánh Cá trong Truyện Ông Lão Đánh Cá Và bé Cá Vàng, Em đã Kể Lại Chuyện xẩy ra Với Mình như vậy Nào

Nếu là ông lão đánh cá trong truyện Ông lão đánh cá và con cá vàng, em sẽ kể lại chuyện xảy ra với mình như thế nào

Vợ chồng tôi sinh sống ngay lập tức trên bờ biển. Suốt ngày tôi đi đánh cá còn bà lão ở nhà kéo sợi. Cuộc sông của chúng tôi tuy nghèo nhưng hạnh phúc. Tôi chẳng ước ao gì hơn khi gần cuối đời được sống thanh thản. Tuy nhiên sự đời đâu chiều theo ý muốn của nhỏ người dù họ đã cam chịu. Có một chuyện xảy ra khiến mang lại đến bây giờ tôi vân còn nhớ mãi.

Hôm đó tôi ra biển đánh cá, vợ tôi ở nhà kéo sợi như thường lệ. Tôi thả lưới lần đầu tiên chỉ thấy rong biển, lần thứ nhì trong lưới chỉ có một bé cá vàng. Tôi định bắt con cá thì… lạ chưa, cá cất tiếng kêu vang:

– Ông lão ơi! Ông sinh phúc thả tôi xuống biển, tôi sẽ đền ơn ông, ông muốn gì cũng được!

Tôi rất ngạc nhiên, từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến ni tôi chưa bao giờ thấy một con cá như thế nào biết nói như vậy, tuy vậy tôi vẫn thả nó xuống biển cùng nói:

– Trời phù hộ cho người, ngươi trở về biển khơi mà vùng vẫy. Ta không đòi gì cả, ta cũng chẳng cần gì!

Về đơn vị tôi đem chuyện đó kể mang lại vợ tôi nghe, ko ngờ bà lão mắng:

– Đồ ngốc, sao không bắt nhỏ cá xoàn đền cái gì? Đòi một mẫu máng cho lợn ăn không được à? cái máng nhà ta gần vỡ rồi!

Tôi nghĩ cũng phải, liền di ra biển, biển gợn sóng êm ả. Tôi cất tiếng gọi, cá vang bơi lên hoi:

– Ông lão ơi, ông cần gì thế?

Tôi chào và nói:

– Vợ tôi muốn một cái máng mới, chiếc máng công ty tôi đã sứt mẻ cả rồi. Cá trả lời:

– Ông lão cứ về đi, đừng băn khoăn gì cả. Tôi sẽ góp ông, ông sẽ gồm một cái máng mới.

Tôi về đến nhà, vợ tôi đã tất cả cái máng mới thật, nhưng vừa trông thấy mặt tôi, mụ đã quát tháo to:

– Đồ ngu, đòi một cái máng thật à? Một loại máng thì thấm vào dâu, đi tìm con cá đòi mọt mẫu nhà to với đẹp.

Thế rồi mụ càu nhàu, bổ tát mãi, ko chịu được tôi đành đi ra biển. Biển xanh dã nổi sóng. Tôi cất tiếng gọi cá, cá bơi lên hỏi:

– Ông lão ơi! Ông cần gì thế?

Tôi cúi đầu với nói:

– Cá ơi, giúp tôi với! Mụ vợ mắng tôi nhiều hơn, chẳng để tôi lặng chút nào. Mụ đòi mọt tòa bên đẹp.

Cá vàng đáp ngay:

– Ông lão đừng băn khoăn quá! Cứ về đi! Ông sẽ bao gồm một tòa nhà to cùng đẹp.

Trở về nhà, tôi đã thấy mụ vợ ngồi chễm chệ vào căn công ty mới như lời hứa của cá vàng.

Nhưng cũng ngay lập tức, mụ nổi trận lôi đình bắt tôi xoay trở lại đòi mang lại mụ được lam nhất phẩm phu nhân.

“Mụ thì làm sao có thể thành nhất phẩm phu nhân được kia chứ”, tôi thầm nghĩ. Nhưng vốn đã quen thuộc chịu đựng, tôi vẫn đi ra biển. Không ngờ theo yêu cầu của tôi, cá kim cương đã lám đến mụ được như ý.

Khổ nỗi tôi bị đuổi ra khỏi tòa dinh thự trở thành người quét chuồng ngựa mang đến vợ từ ngày mụ chán làm Nhất phẩm phu nhân mà đòi tôi xin ca bằng được mang đến mụ làm Nữ hoàng.

Được ít tuần có tác dụng Nữ hoàng thấy chán, mụ lại gọi tôi đến và bảo:

– ngươi đi tìm bé cá vàng cùng bảo nó là tao không muốn có tác dụng Nữ hoàng nữa, tao muốn làm Long Vương ngự trên biển, để bat nhỏ cá đá quý hầu hạ theo ý muốn của tao!

lúc này tôi đã ở vào thế không dám trái ý. Tôi đành lủi thủi đi ra bờ biển. Một cơn giông tố khiếp khủng kéo đến, mặt biển nổi sóng ầm ầm. Tôi run run gọi bé cá vàng. Nhỏ cá bơi lên hoi:

– Ông lão gồm việc gì thế? Ông lão cần gì?

Tôi cúi đầu chào nhỏ cá cùng nói:

– Cá ơi giúp tôi với! Thương tôi với. Tôi sống làm sao được với mụ vợ quái ác này! Bây giờ mụ ấy ko muốn là Nữ hoang nữa, mụ ấy muốn làm cho Long Vương để bắt cá vàng phải hầu hạ tuân theo ý muốn của mụ.

Vừa nghe nói, cá quà lặng lẽ lặn mất tăm. Tôi chờ mãi vẫn chẳng thấy cá vàng trở lại. Đợi mãi, đợi mai, tôi đành phải tảo về, trong tim vô thuộc lo lẵng lúc nghi đến sự giận dữ còn đáng sợ hơn bão biển cua vặ

Nhưng lạ chưa, về đến nơi, tất cả thọ đài nguy nga tôi đã cầu xin cá kim cương đều biển mất. Trước mắt tôi là túp lều trành nát lúc xưa và mụ vợ đang ngồi con quay sợi bên cái mắng lợn ăn sứt mẻ.

Tội chợt bừng tỉnh. Chỉ tại mụ vợ tham lam vô độ còn tôi thì từ ông chồng nhu nhược thành kẻ nổ lệ mới cần cơ sự này.

nhìn thấy tôi, mụ vợ tôi chẳng nói gì, cứ cúi đầu kéo sợi. Tôi cầu trời đến mụ trở lại hiền lành như cũ, dể tôi trở lại có tác dụng chồng với vợ chồng tôi lại được sống thanh thản như xưa.

Cập nhật thông tin cụ thể về Reading : The Fisherman and The Golden Fish – Ông Lão Đánh Cá Và con Cá quà – Speak English bên trên website Psc.edu.vn. Hy vọng nội dung nội dung bài viết sẽ thỏa mãn nhu cầu được nhu yếu của bạn, cửa hàng chúng tôi sẽ thường xuyên xuyên update mới văn bản để các bạn nhận được thông tin hối hả và đúng mực nhất. Chúc các bạn một ngày tốt lành!

Truyện cổ tích tuy nhiên ngữ Ông lão tấn công cá và nhỏ cá xoàn là một trong những câu chuyện được trẻ nhỏ trên toàn nhân loại yêu thích. Do đó, lúc học tiếng Anh qua truyện cổ tích này, các nhỏ xíu sẽ thấy ngay sát gũi, giản đối kháng hơn. Từ đó nâng cấp hiệu trái trong vấn đề học một ngữ điệu mới.

Truyện Ông lão tiến công cá và bé cá vàng

Once upon a time there were a fisherman & his wife who lived together in a filthy shack near the sea. Every day the fisherman went out fishing, and he fished, và he fished. Once he was sitting there fishing và looking into the clear water, & he sat, and he sat. Then his hook went to the bottom, deep down, & when he pulled it out, he had caught a large flounder.

Then the flounder said khổng lồ him, “Listen, fisherman, I beg you lớn let me live. I am not an ordinary flounder, but an enchanted prince. How will it help you khổng lồ kill me? I would not taste good lớn you. Put me back into the water, & let me swim.”

“Well,” said the man, “there’s no need lớn say more. I can certainly let a fish swim away who knows how to lớn talk.”

With that he put it back into the clear water, & the flounder disappeared khổng lồ the bottom, leaving a long trail of blood behind him.

Then the fisherman got up & went trang chủ to his wife in the filthy shack.

“Husband,” said the woman, “didn’t you catch anything today?”

“No,” said the man. “I caught a flounder, but he told me that he was an enchanted prince, so I let him swim away.”

“Didn’t you ask for anything first?” said the woman.

“No,” said the man. “What should I have asked for?”

“Oh,” said the woman. “It is terrible living in this shack. It stinks and is filthy. You should have asked for a little cottage for us. Go back and call him. Tell him that we want to lớn have a little cottage. He will surely give it lớn us.”

“Oh,” said the man. “Why should I go back there?”

“Look,” said the woman, “you did catch him, và then you let him swim away. He will surely vì chưng this for us. Go right now.”

The man did not want to go, but neither did he want lớn oppose his wife, so he went back khổng lồ the sea.

When he arrived there it was no longer clear, but yellow and green. He stood there và said:

Mandje! Mandje! Timpe Te!

Flounder, flounder, in the sea!

My wife, my wife Ilsebill,

Wants not, wants not, what I will

The flounder swam up & said, “What does she want then?”


*

Truyện cổ tích tuy vậy ngữ Ông lão tấn công cá và con cá vàng


“Oh,” said the man, “I did catch you, và now my wife says that I really should have asked for something. She doesn’t want to live in a filthy shack any longer. She would like to have a cottage.”

“Go home,” said the flounder. “She already has it.”

The man went home, & his wife was standing in the door of a cottage, and she said khổng lồ him, “Come in. See, now isn’t this much better?”

There was a little front yard, và a beautiful little parlor, và a bedroom where their bed was standing, and a kitchen, và a dining room. Everything was beautifully furnished và supplied with tin & brass utensils, just as it should be. Và outside there was a little yard with chickens & ducks and a garden with vegetables and fruit.

“Look,” said the woman. “Isn’t this nice?”

“Yes,” said the man. “This is quite enough. We can live here very well.”

“We will think about that,” said the woman.

Then they ate something và went to bed.

Everything went well for a week or two, và then the woman said, “Listen, husband. This cottage is too small. The yard và the garden are too little. The flounder could have given us a larger house. I would like to live in a large stone palace. Go back khổng lồ the flounder and tell him khổng lồ give us a palace.”

“Oh, wife,” said the man, “the cottage is good enough. Why would we want lớn live in a palace?”

“I know why,” said the woman. “Now you just go. The flounder can bởi vì that.”

“Now, wife, the flounder has just given us the cottage. I don’t want to lớn go back so soon. It may make the flounder angry.”

“Just go,” said the woman. “He can vì it, and he won’t mind doing it. Just go.”

The man’s heart was heavy, & he did not want lớn go. He said khổng lồ himself, “This is not right,” but he went anyway.

When he arrived at the sea the water was purple & dark blue & gray and dense, và no longer green and yellow. He stood there và said:

Mandje! Mandje! Timpe Te!

Flounder, flounder, in the sea!

My wife, my wife Ilsebill,

Wants not, wants not, what I will

“What does she want then?” said the flounder.

“Oh,” said the man sadly, “my wife wants khổng lồ live in a stone palace.”

“Go home. She’s already standing before the door,” said the flounder.

Then the man went his way, thinking he was going home, but when he arrived, standing there was a large stone palace. His wife was standing on the stairway, about to enter.

Taking him by the hand, she said, “Come inside.”

He went inside with her. Inside the palace there was a large front hallway with a marble floor. Numerous servants opened up the large doors for them. The walls were all white và covered with beautiful tapestry. In the rooms there were chairs và tables of pure gold. Crystal chandeliers hung from the ceilings. The rooms & chambers all had carpets. Food và the very best wine overloaded the tables until they almost collapsed. Outside the house there was a large courtyard with the very best carriages and stalls for horses và cows. Furthermore there was a magnificent garden with the most beautiful flowers & fine fruit trees and a pleasure forest a good half mile long, with elk & deer và hares & everything that anyone could possibly want.

“Now,” said the woman, “isn’t this nice?”

“Oh, yes” said the man. “This is quite enough. We can live in this beautiful palace and be satisfied.”

“We’ll think about it,” said the woman. “Let’s sleep on it.” và with that they went to bed.

The next morning the woman woke up first. It was just daylight, & from her bed she could see the magnificent landscape before her. Her husband was just starting lớn stir when she poked him in the side with her elbow & said, “Husband, get up and look out the window. Look, couldn’t we be king over all this land?”

“Oh, wife,” said the man, “why would we want to lớn be king? I don’t want to lớn be king.”

“Well,” said the woman, “even if you don’t want to be king, I want khổng lồ be king.”

“Oh, wife,” said the man, “why vì chưng you want khổng lồ be king? I don’t want khổng lồ tell him that.”

“Why not?” said the woman, “Go there immediately. I must be king.”

So the man, saddened because his wife wanted to be king, went back.

“This is not right, not right at all,” thought the man. He did not want lớn go, but he went anyway.

When he arrived at the sea it was dark gray, and the water heaved up from below & had a foul smell. He stood there và said:

Mandje! Mandje! Timpe Te!

Flounder, flounder, in the sea!

My wife, my wife Ilsebill,

Wants not, wants not, what I will

“What does she want then,” said the flounder.

“Oh,” said the man, “she wants to lớn be king.”

“Go home. She is already king,” said the flounder.

Then the man went home, & when he arrived there, the palace had become much larger, with a tall tower & magnificent decorations. Sentries stood outside the door, and there were so many soldiers, and drums, & trumpets. When he went inside everything was of pure marble & gold with velvet covers & large golden tassels. Then the doors to the great hall opened up, và there was the entire court. His wife was sitting on a high throne of gold và diamonds. She was wearing a large golden crown, và in her hand was a scepter of pure gold and precious stones. On either side of her there stood a line of maids-in-waiting, each one a head shorter than the other.

“Oh, wife, are you now king?”

“Yes,” she said, “now I am king.”

He stood & looked at her, and after thus looking at her for a while he said, “Wife, it is very nice that you are king. Now we don’t have khổng lồ wish for anything else.”

“No, husband,” she said, becoming restless. “Time is on my hands. I cannot stand it any longer. Go lớn the flounder. I am king, but now I must become emperor.”

“Oh, wife” said the man, “Why bởi vì you want to become emperor?”

“Husband,” she said, “go to the flounder. I want khổng lồ be emperor.”

“Oh, wife,” said the man, “he cannot make you emperor. I cannot tell the flounder to vì chưng that. There is only one emperor in the realm. The flounder cannot make you emperor. He cannot vì that.”

“What!” said the woman. “I am king, và you are my husband. Are you going? Go there immediately. If he can make me king then he can make me emperor. I want to lớn be & have lớn be emperor. Go there immediately.”

So he had to go. As he went on his way the frightened man thought to lớn himself, “This is not going to kết thúc well. To ask khổng lồ be emperor is shameful. The flounder is going khổng lồ get tired of this.”

With that he arrived at the sea. The water was all black & dense & boiling up from within. A strong wind blew over him that curdled the water. He stood there and said:

Mandje! Mandje! Timpe Te!

Flounder, flounder, in the sea!

My wife, my wife Ilsebill,

Wants not, wants not, what I will

“What does she want then?” said the flounder.

“Oh, flounder,” he said, “my wife wants lớn become emperor.”

“Go home,” said the flounder. “She is already emperor.”

Then the man went home, & when he arrived there, the entire palace was made of polished marble with alabaster statues và golden decoration. Soldiers were marching outside the gate, blowing trumpets và beating tympani và drums. Inside the house, barons và counts và dukes were walking around like servants. They opened the doors for him, which were made of pure gold. He went inside where his wife was sitting on a throne made of one piece of gold a good two miles high, và she was wearing a large golden crown that was three yards high, all mix with diamonds and carbuncles. In the one hand she had a scepter, & in the other the imperial orb. Bodyguards were standing in two rows at her sides: each one smaller than the other, beginning with the largest giant & ending with the littlest dwarf, who was no larger than my little finger. Many princes and dukes were standing in front of her.

The man went & stood among them và said, “Wife, are you emperor now?”

“Yes,” she said, “I am emperor.”

He stood và looked at her, và after thus looking at her for a while, he said, “Wife, it is very nice that you are emperor.”

“Husband,” she said. “Why are you standing there? Now that I am emperor, & I want lớn become pope.”

“Oh, wife!” said the man. “What bởi vì you not want? There is only one pope in all Christendom. He cannot make you pope.”

“Husband,” she said, “I want lớn become pope. Go there immediately. I must become pope this very day.”

“No, wife,” he said, “I cannot tell him that. It will come to no good. That is too much. The flounder cannot make you pope.”

“Husband, what nonsense!” said the woman. “If he can make me emperor, then he can make me pope as well. Go there immediately. I am emperor, và you are my husband. Are you going?”

Then the frightened man went. He felt sick all over, and his knees & legs were shaking, và the wind was blowing over the land, & clouds flew by as the darkness of evening fell. Leaves blew from the trees, and the water roared và boiled as it crashed onto the shore. In the distance he could see ships, shooting distress signals as they tossed and turned on the waves. There was a little xanh in the middle of the sky, but on all sides it had turned red, as in a terrible lightning storm. Full of despair he stood there and said:

Mandje! Mandje! Timpe Te!

Flounder, flounder, in the sea!

My wife, my wife Ilsebill,

Wants not, wants not, what I will

“What does she want then?” said the flounder.

“Oh,” said the man, “she wants to lớn become pope.”

“Go home,” said the flounder. “She is already pope.”

Then he went home, và when he arrived there, there was a large church surrounded by nothing but palaces. He forced his way through the crowd. Inside everything was illuminated with thousands và thousands of lights, and his wife was clothed in pure gold and sitting on a much higher throne. She was wearing three large golden crowns. She was surrounded with church-like splendor, & at her sides there were two banks of candles. The largest was as thick and as tall as the largest tower, down lớn the smallest kitchen candle. & all the emperors and kings were kneeling before her kissing her slipper.

“Wife,” said the man, giving her a good look, “are you pope now?”

“Yes,” she said, “I am pope.”

Then he stood there looking at her, & it was as if he were looking into the bright sun. After he had looked at her for a while he said, “Wife, It is good that you are pope!”

She stood there as stiff as a tree, neither stirring nor moving.

Then he said, “Wife, be satisfied now that you are pope. There is nothing else that you can become.”

“I have khổng lồ think about that,” said the woman.

Then they both went lớn bed, but she was not satisfied. Her desires would not let her sleep. She kept thinking what she wanted to become next.

The man slept well & soundly, for he had run about a lot during the day, but the woman could not sleep at all, but tossed and turned from one side to the other all night long, always thinking about what she could become, but she could not think of anything.

Then the sun was about lớn rise, & when she saw the early light of dawn she sat up in bed và watched through the window as the sun came up.

“Aha,” she thought. “Could not I cause the sun và the moon to lớn rise?”

“Husband,” she said, poking him in the ribs with her elbow, “wake up và go back to lớn the flounder. I want to become lượt thích God.”

The man, who was still mostly asleep, was so startled that he fell out of bed. He thought that he had misunderstood her, so, rubbing his eyes, he said, “Wife, what did you say?”

“Husband,” she said, “I cannot stand it when I see the sun and the moon rising, và I cannot cause them to vị so. I will not have a single hour of peace until I myself can cause them to lớn rise.”

She looked at him so gruesomely that he shuddered.

“Go there immediately. I want lớn become like God.”

“Oh, wife,” said the man, falling on his knees before her, “the flounder cannot bởi that. He can make you emperor and pope, but I beg you, be satisfied and remain pope.”

Anger fell over her. Her hair flew wildly about her head. Tearing open her bodice she kicked him with her foot và shouted, “I cannot stand it! I cannot stand it any longer! Go there immediately!”

He put on his trousers và ran off like a madman.

Outside such a storm was raging that he could hardly stand on his feet. Houses và trees were blowing over. The mountains were shaking, & boulders were rolling from the cliffs into the sea. The sky was as đen as pitch. There was thunder và lightning. In the sea there were great đen waves as high as church towers và mountains, all capped with crowns of white foam.

Mandje! Mandje! Timpe Te!

Flounder, flounder, in the sea!

My wife, my wife Ilsebill,

Wants not, wants not, what I will

“What does she want then?” said the flounder.

“Oh,” he said, “she wants khổng lồ become lượt thích God.”

“Go home. She is sitting in her filthy shack again.”

And they are sitting there even today.

Xem thêm: Trọn bộ giáo án và bài giảng công nghệ 10 sách kết nối tri thức (cả năm)

Bản dịch Ông lão tiến công cá và con cá vàng

Ba mẹ rất có thể tham khảo phiên bản dịch truyện cổ tích tuy vậy ngữ Ông lão tiến công cá và nhỏ cá vàng: TẠI ĐÂY.