Năm năm trước, trên một của tiệm thời trang, ngay khoảnh khắc đầu tiên gặp gỡ gỡ, cô đang biết mình cần thiết không yêu thương anh. Lúc ấy anh đang lựa chọn quà sinh nhật cho những người con gái bản thân yêu.Năm năm trôi qua, cô thay đổi một người bạn tâm tình của anh, thân thiết và thấu hiểu. Anh tìm về cô như một thói quen một trong những khoảnh khắc cô đơn và trống rỗng. Cô vẫn âm thầm yêu anh, còn anh vẫn lặng lẽ âm thầm yêu người con gái ấy.Người phụ nữ ấy là Băng Lan, là cô em gái nuôi cơ mà anh đã chăm sóc nâng niu trường đoản cú bé. Băng Lan ko yêu anh nhưng lại không dám khước từ anh bởi vì cô ấy cảm xúc mình cần được trả ơn nuôi dưỡng của mái ấm gia đình anh. Ngay trong lúc biết được trung khu sự của Băng Lan, mang dù đau buồn nhưng điều nhất anh nghĩ mang đến là giải thoát mang đến cô ấy khỏi trọng trách trả ơn này. Giải pháp anh chọn đó là cưới một cô gái khác và bạn anh chọn chính là người đàn bà khiến anh cảm thấy gần gũi nhất, đó là cô.- “Chúng ta hôn phối được không?”Anh nói.Tôi cũng biết, anh vẫn nói như thế, chưa phải vì anh yêu tôi, mà vì anh yêu tín đồ đó.Chỉ bởi không muốn cô gái kia đề nghị cảm thấy dằn vặt và mặc cảm, anh gật đầu rút lui. Anh làm tất cả những vấn đề này là vị cô ấy.Vì một fan anh yêu, đem một tín đồ anh ko yêu, có lẽ rằng chỉ tất cả anh mới làm được việc ngốc ngếch đó mà thôi.Đã biết rõ tất cả những điều đó, thế nhưng cũng không tồn tại cách nào để từ chối.Có đề nghị tôi đích thực còn lẩn thẩn hơn anh không?….…


Bạn đang xem: Giày thủy tinh nối duyên

Đô Thị Ngôn tình thân Đơn Phương
1/11
Chương 1
“Chào mừng quý khách!”Tôi sẽ quen nói câu này mỗi một khi tiếng chuông gió làm việc cửa tiệm vang lên…Ngẩng đầu bắt gặp người bọn ông đó, trái tim tôi lặng đi vào tích tắc, tiếp nối đập liên hồi.Anh ấy cách vào, lạnh nhạt nhìn tôi vẫn nở nụ cười ngây ngô.Tôi biết, thế giới này đã hết như lúc đầu nữa.Anh ấy lần khần tôi ưng ý mình. Nhưng điều này không quan tiền trọng, chỉ cần anh ấy hay tới quán, chỉ việc mỗi khi tiếng chuông gió vang lên, tôi có thể nhìn thấy người đang ở ko kể cửa lao vào là anh ấy.Đối cùng với tôi, đó chính là một niềm hạnh phúc.Autumn
Đập vào mắt toàn là color xanh, xanh đậm, xanh nhạt, xanh như nền trời, xanh như color của hải dương cả, như biển cả ôm trọn vớ cả, giúp người ta quên mọi ưu phiền của núm tục mà tự do thoải mái phiêu lãng…
“Quan Ngoại” ban ngày là 1 trong những quán cafe, đêm tối thường bày bán các loại rượu. Cô ấy chọn màu xanh da trời là color chủ đạo vào quán.Một không gian không to lắm nhưng toàn bộ đều được tô điểm bởi color xanh. Màu xanh, buổi ngày làm người ta có cảm giác như đang ở một nhà hàng quán ăn hoặc cửa hàng trà chiều thoải mái. Sau chín tiếng tối, đèn được căn vặn nhỏ, ánh trăng soi rọi qua khe cửa sổ, mùi cafe từ quầy bar tỏa khắp khắp không khí tĩnh lặng, lại thêm giờ nhạc Jazz càng làm fan ta thấy thanh thanh thoải mái.Một người lũ ông to lớn đang ngồi trên cái ghế cao trước quầy bar, còn vùng phía đằng sau quầy là bà chủ của quan liêu Ngoại.Người bọn ông kia nét phương diện nghiêm túc, ít nói, còn bà công ty quán lúc nào thì cũng nở niềm vui thật ngọt ngào. Từng lần ánh mắt của hai người chạm nhau, đôi mắt đen thờ ơ kia như ấm áp hơn.
“Đây là cái gì?” Người đàn ông chau mày nhìn ly đồ gia dụng uống màu trắng mà Thu Thần đưa đến trước mặt nói vẻ hoài nghi.“Bò trắng!”, cô vô cùng vui vẻ nói.“Bò trắng?” cái tên nghe thiệt kỳ lạ.“Đây là cocktail em mới sáng tạo ra! Vẫn như thường lệ, anh là bạn khách đầu tiên có suôn sẻ được trải nghiệm nó. Mau uống test xem!”“Cho anh whisky”, khoác kệ cách biểu hiện đang hết sức háo hức của cô, anh vẫn cưng cửng quyết.“Này, uống mãi một thứ nhưng không thấy vô vị sao? thử đi mà! Biết đâu anh lại thích!” Cô chớp chớp mắt, nở nụ cười và ngọt ngào làm tín đồ ta thiết yếu từ chối, huống hồ đó chỉ là một trong ly cocktail…“Không.” Anh vẫn luôn luôn nhớ lần trước mình như ý được hưởng thụ tác phẩm new của cô.Anh cũng không biết nguyên nhân cô luôn kiên nhẫn chờ đón và muốn anh trở thành quý khách hàng thí nghiệm của mình. Có lẽ rằng vì lần như thế nào anh cho tới cũng điện thoại tư vấn một một số loại rượu, rất có thể cô mong mỏi anh đổi khác thói quen, cũng đều có thể… cô luôn luôn muốn biến hóa anh…
Nhưng tất cả một điều bắt buộc phủ nhận, cô là người thanh nữ đầu tiên dám làm thế. Bề ngoài và cả tính cách trang nghiêm của anh luôn khiến cho người ta có cảm giác sợ hãi. Nhân viên cấp dưới sợ anh, bằng hữu cũng không dám cười chơi với anh, chỉ bao gồm cô…Trước thể hiện thái độ từ chối ghẻ lạnh của anh, Thu Thần không mỉm cười nữa, song môi biểu thị sự không hài lòng.“Không đưa whisky. Trừ khi anh uống ly bò trắng này trước!”Nghe coi cô ấy nói gì này, bà khinh suất Ngoại lại nhì tay phòng nạnh, uy hϊếp quý khách rồi đấy!Trong im lặng, hai tín đồ trừng góc nhìn nhau.Cuối cùng, anh vạn bất đắc dĩ thỏa hiệp, những người dân quen biết Thạch Chấn Vũ đều ngạc nhiên đối với hành động tiếp theo sau – anh nhấc ly lên, uống ngay tắp lự một ngụm…“Thế nào? ko tồi chứ?” Thu Thần lại nở nụ cười, hai con mắt ánh lên niềm vui.“Ngọt quá”, anh phê bình ko chút nể nang.“Thế à…” niềm vui trong góc nhìn tan phát triển thành ngay.“Có thể… bạn teen sẽ thích.” Điều kỳ dị là anh không đành lòng chú ý khuôn mặt thuyệt vọng của cô.“Nhưng em vẫn không làm được nhiều loại rượu cơ mà anh thích…”, cô cúi đầu lẩm bẩm.“Em nói gì?” Giọng của cô ấy quá nhỏ, hòa lẫn tiếng nhạc Jazz.“Không gồm gì.” ngẩng đầu lên, cô lại mỉm cười. “Tới đây, whisky của anh ý đây!”Bỏ đi ly trườn trắng xuống, Thu Thần rước tới đến anh một ly whisky đá…* * *Quá nửa đêm, tiệm càng trở đề xuất yên tĩnh, ngoài Thu Thần và Thạch Chấn Vũ ra, chỉ từ một đôi người yêu đang ngồi trong góc quán.Thu Thần pha một cốc cà phê cho mình, còn Thạch Chấn Vũ uống whisky. Hai người cùng nâng ly vào sự yên yên, thi thoảng new nói vài ba lời.Thạch Chấn Vũ chưa hẳn là người hay biểu hiện tình cảm của mình. Cơ mà lúc này, tại nơi đây, và toàn bộ cơ thể con gái ấy lại có tác dụng anh quan trọng giấu bí mật tâm tư.Năm năm trước, khi lựa chọn 1 đôi giầy để tặng kèm người khác, anh đã gặp gỡ Thu Thần, rồi cũng vì chưng sự hiếu kỳ mà tới cửa hàng của cô, không ngờ anh đã trở thành một tín đồ nghiện tới nơi này.Anh ham mê sự yên bình của quán, đam mê ruợu ở chỗ đây và thích cả đậm chất ngầu và cá tính của cô.Bước vào tiệm chỉ thấy một color xanh. Cô nói “Quan Ngoại” không phải là một danh từ bỏ mà là 1 trong những động từ.Quan nước ngoài là địa điểm rũ bỏ hết đa số nỗi sốt ruột và áp lực nặng nề của nạm tục. Cô hy vọng mỗi tín đồ khách tới quán đều rất có thể giải phóng mình, cảm thấy tự tại, thoải mái và yêu đời.Không thể không phê chuẩn cô đã làm cho những điều đó rất tốt, ít nhất là so với anh.Mỗi khi tất cả tâm sự, anh đều tới cửa hàng của cô. Có những lúc anh trung khu sự thuộc cô, đôi lúc chỉ uống rượu một mình.Cô tuy thế người sôi nổi lại siêu thích trêu chọc anh, bắt anh uống những loại rượu nhưng mình new pha chế, nhưng có những khi cô gọi được anh phải gì, cô ko nói nhiều, cũng chẳng đả đụng gì. Bao giờ anh đề xuất nói chuyện, cô đều để ý lắng nghe, có những lúc còn đưa ra những chủ ý riêng của mình.Mấy năm gần đây cô là tín đồ duy nhất nói theo một cách khác chuyện cùng anh, vì thế anh lại càng liên tục tới quán của cô ý hơn…“Thứ bốn tuần này em ko ở quán.” Thạch Chấn Vũ nhấp một hớp whisky, chau ngươi vẻ không vui nhìn cô.“Thứ Tư?”, Thu Thần có vẻ như ngạc nhiên, “Anh ké quán?”.”Ừ!” tối hôm kia không thấy cô, chẳng gọi sao anh cảm thấy thiếu vắng lạ kỳ. Vẫn ngọn đèn cũ, vẫn địa chỉ cũ, vẫn các loại rượu cũ, tuy thế lại thấy thiếu máy gì đó.“Xin lỗi, hôm kia em có chúng ta tới tìm. Gần đây cô ấy mong ly hôn, em sợ hãi cô ấy làm cho chuyện khờ khạo nên đi cùng…” nói về chuyện hôn nhân gia đình của bạn, cô lại thấy thương cảm.“Bọn chúng ta tới nước này thực sự ai ai cũng ngạc nhiên. Trước khi cưới thì yêu nhau cho tới điên cuồng, lại đề xuất trải qua cạnh tranh khăn ck chất new đến được cùng với nhau. Các bạn em nói còn khôn xiết yêu chồng, cô ấy tin rằng anh vẫn yêu thương mình. Tất cả điều càng yêu thương nhau, càng ngay gần nhau lại càng dễ có tác dụng nhau bị tổn thương.”Cô thở dài.“Nếu về sau em lấy chồng thì cũng trở thành không lựa chọn người lũ ông cơ mà em yêu nhất!” Cô chuyển ra kết luận của mình.“Em cũng định lấy chồng cơ à?” Thạch Chấn Vũ nheo mắt nhìn. Vị Thu Thần luôn khiến anh có xúc cảm cô là một trong những người độc lập, kiên cường, thậm chí có những lúc còn trẻ khỏe tới nút chẳng cần đàn ông bảo vệ.Thu Thần cười cợt ha ha: “Đương nhiên rồi! Em cũng có thể có khát vọng hôn nhân y hệt như tất cả phụ nữ, có điều em là người thực tiễn hơn một chút nên không thật lãng mạn hóa hôn nhân. Bao gồm một tín đồ bầu bạn, bên nhau trải qua sóng gió, chắc hẳn rằng đó là một xúc cảm rất im bình cùng hạnh phúc!”.“Sao lại ko lấy fan em yêu thương nhất?”“Bởi vày yêu thường kèm theo với đố kỵ, nghi ngờ, muốn lúc làm sao cũng có thể nhìn thấy bạn đó, ao ước trói buộc tín đồ đó ở bên mình; lúc không nhận thấy nhau lại có cảm xúc mất non vô cùng. Để trung khu xem mình gồm vị trí như thế nào trong trái tim đối phương, sợ hãi một ngày nào kia tình yêu bị đánh mất. Em không thích phải trải qua ngày tháng với những cảm hứng rối bời đó.”“Em nghĩ nạm nào là một cuộc hôn nhân gia đình lý tưởng?”“Hôn nhân lý tưởng cần là hai tín đồ đều hiểu cùng thông cảm đến nhau, là bạn bè và cũng là tín đồ nhà, sống cùng mọi người trong nhà thoải mái, lúc xa nhau cũng không thực sự đau khổ. Mỗi một khi đối phương chạm chán khó khăn thì sẽ là người đầu tiên tới để giúp đỡ đỡ. Ưm! chắc hẳn rằng là như thế đấy!”“Em không giống với các người thiếu phụ mà anh từng gặp.” Thạch Chấn Vũ rung lắc đầu. Anh không cho là mình đọc cô. đề xuất nói là anh quá cứng nhắc hay do cô quá quánh biệt? “Nếu không chú ý tới tình yêu cố kỉnh thì theo em, cuộc hôn nhân lý tưởng lấy gì làm nền tảng? Là tài lộc sao?”“Kinh tế ổn định là điều quan trọng. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là việc hòa vừa lòng trong cuộc sống thường ngày của nhị người, bao gồm thống nhất trong ý niệm hay không, có đối xử tốt với fan nhà của địch thủ hay ko cũng là điều rất quan tiền trọng. Em luôn mong ý muốn có một mái nóng và phần lớn đứa con…”Anh biết mình với Thu Thần rất nhiều mồ côi. Dẫu vậy dù sao anh cũng suôn sẻ hơn cô, anh còn tồn tại ông nội. Còn Thu Thần từ nhỏ tuổi đã to lên làm việc cô nhi viện. Trong tâm địa anh nổi lên niềm thương cảm, nhưng mà anh biết Thu Thần hoàn hảo và tuyệt vời nhất không nên sự mến xót của mình, cô ấy kiên cường, trẻ khỏe là thế…“Em hết sức lý trí”, anh bái phục cô.“Thế còn anh?”Nghe cô hỏi, anh tương đối lặng bạn không vấn đáp ngay.“Anh cũng mập tuổi rồi, nắm đã nghĩ tới chuyện lập gia đình chưa?”Anh đã có lần nghĩ, tất nhiên là đã từng có lần nghĩ. Tính giải pháp của Thạch Chấn Vũ là việc gì cũng suy xét thật kỹ lưỡng và thận trọng thực hiện kế hoạch. Một tín đồ vợ, vài ba đứa trẻ tất nhiên cũng phía trong kế hoạch của anh. Mười năm trước, anh đã tính toán chu đáo… anh suy nghĩ tới cô nàng đó, cô gái mà hình như anh đã âu yếm cả cuộc đời.Đôi mắt anh chợt trở nên dịu dàng êm ả hơn, Thu Thần biết anh đã nghĩ cho tới ai.Là Băng Lan chăng? cô nàng mà anh chiều chuộng chiều chuộng…Chuông gió ngoài cửa lại kêu, có thể là bao gồm khách tới. Thu Thần ngẩng đầu lên, thanh thanh nói với những người đang đi vào:“Xin kính chào quý khách…” Giọng của Thu Thần bất chợt xong lại, bởi fan bước vào không phải khách mà là fan cô mời về làm bảo đảm cho quán.“Chào, A Thần!”Người phi vào quán là một trong những chàng trai bao gồm khuôn khía cạnh trắng trẻo, tuấn tú, mà lại đôi mắt vẫn còn đấy lim dim ngái ngủ. Anh ta để tóc lâu năm chấm vai, mang áo sơ mi trắng và quần bò hơi bạc, có cảm giác chán chường.Tuy sở hữu tiếng là nhân viên trong quán của Thu Thần, nhưng lại anh ta còn ngang ngược hơn cả chủ quán. Tiếp tục xin nghỉ mà không báo trước, lúc đi làm việc lại càng tùy tiện. Còn nếu không vì Thu Thần cùng chú của anh ấy ta là bạn lâu năm thì chẳng gồm chủ nào lại đi thuê nhân viên như thế cả.“A Quý! Sao bây chừ mới tới? Anh biết mấy giờ rồi không? Sắp tạm dừng hoạt động rồi đấy!”, Thu Thần trừng đôi mắt nhìn.“Ừ.”Cho cho dù bị mắng thì A Quý cũng chỉ “ừ” một giờ chứ ko phải để tâm.“Anh ước ao làm tôi tức bị tiêu diệt hả?”A Quý lao vào quầy bar, Thu Thần cắm răng, đấm lên sống lưng anh ta. A Quý thay lấy tay của Thu Thần, khó chịu nói:“Hết cách, số đông tại A Văn, anh ấy không call tôi dậy…”“Anh chỉ mong chờ anh ấy hotline anh dậy thôi sao? Hả?”Thạch Chấn Vũ hơi chau mày chú ý tay của Thu Thần bị A Quý cố gắng chặt. Từ thời điểm anh ta bước vào quán, đã sở hữu hết sự để ý của Thu Thần, còn mẩu truyện giữa hai tín đồ và cả không khí thân thiện khiến anh có cảm hứng mình là bạn ngoài. Anh cảm thấy… tất cả điều nào đó rất lạ, trong lòng không thoải mái…“Về đây”, Thạch Chấn Vũ bỗng nhiên mở lời cắt ngang câu chuyện của hai bạn phía sau quầy bar. Anh đứng lên, để lại tiền rượu.“Sao hôm nay về nhanh chóng thế?” Thu Thần giằng khỏi tay A Quý, nhìn Thạch Chấn Vũ, lời nói có vẻ tương đối thất vọng.Thạch Chấn Vũ không giải thích gì thêm, khuôn mặt vẫn như phần đa khi, không hề có thể hiện nào.“Đúng rồi!”, Thu Thần suy nghĩ tới điều gì đấy nên điện thoại tư vấn anh lại, “Lần trước anh nói dựa vào em tải hộ món quà đến lễ giỏi nghiệp của Băng Lan phải không…?”.Anh xoay đầu lại. Hai chữ “Băng Lan” làm phần đông đường nét khô cứng trên khuôn khía cạnh anh dần mềm mại, tức thì cả ánh nhìn vô tình khi nãy giờ cũng trở nên ấm áp hơn.Thu Thần nhìn sự thay đổi trên khuôn mặt anh, lòng thấy cực nhọc chịu…“Chắc vẫn tới shop của Julia đến tiện nhỉ?”, cô hỏi.“Được, chiều đồ vật Sáu tuần sau anh cho tới đón em.”“Vâng!”Thu Thần quan sát anh bước ra bên ngoài cửa, dần tắt thở bóng…Là Băng Lan đã mang đến họ chạm chán gỡ…Năm năm trước, cũng vày giúp anh tải đồ sinh nhật cho Băng Lan đề xuất họ gặp nhau ở shop của Julia. Năm năm liền, lần nào sở hữu quà cho cô bé đó, anh cũng tới nhờ cô chọn giúp.Không yêu cầu chỉ phụ trách việc trả tiền, mà mọi vấn đề anh đều giao tất cả cho cô. Tuy luôn có sự trợ giúp của cô cơ mà anh vẫn bền chí cùng cô đi chọn đồ.Qua hành vi cũng có thể dễ dàng biết được anh đối với thiếu nữ đó như vậy nào… thật làm fan ta ngưỡng mộ! Thu Thần luôn luôn suy nghĩ, cô bé đó là người niềm hạnh phúc nhất trên nỗ lực giới, bởi gồm một người quan tâm và dịu dàng cô ấy như thế…“Không phải nhìn nữa! người ta đi rồi”, A Quý đùng một phát lên tiếng làm cho Thu Thần giật mình.Quay đầu lại, cô không cất nổi nét ửng hồng trên song má vì ý thức hoảng loạn.“Cái gì?” Cô cố gắng mỉm cười cợt bình tĩnh.Ngược lại với việc lề mề chậm chạp vừa rồi, trong đôi mắt của A Quý lúc này là ánh sáng nhìn thấu mọi việc, khóe miệng nhếch lên nụ cười khẩy khiến cho người khác cảm giác khó chịu.“Cô thích chiếc tảng đá vừa lãnh đạm vừa khô mát kia, đúng chứ?”Cô nghiêm mặt…

Đọc Sách Thần Số học tập
*
Scan
Me TRA CỨU THẦN SỐ HỌC xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, những Năm Cuộc Đời...

Khoa học khám phá phiên bản thân qua các con số - Pythagoras (Pitago)

*

Độc giả rất có thể tìm download ấn phẩm tại những nhà sách hoặc tham khảo bạn dạng ebook giày Thuỷ Tinh Nối Duyên PDF của tác giả Ngữ Lục nếu chưa xuất hiện điều kiện.

Tất cả sách năng lượng điện tử, ebook bên trên website giaoducq1.edu.vn đông đảo có bản quyền trực thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu bao gồm điều kiện, năng lực xin hãy thiết lập sách giấy.

Cám ơn sự hỗ trợ, cổ vũ để bảo trì và cải cách và phát triển website. Mọi góp phần xin gởi về:Người nhận: Hoàng Nhật Minh
Bank

bài xích Trước Đó Bài tiếp theo

CÓ THỂ BẠN CŨNG THÍCH:


*
Hoa Cúc Xanh (Karel Čapek)
*
Hoa Đào Khuynh Quốc (Trạm Lộ)
*
Họa Đến Rồi, Mời giao dịch (Ngô Đồng bốn Ngữ)
*
Hoa Hồng mang lại Emily (William Faulkner)
*
Hoa Hồng Đêm (Thái Trí Hằng)
*
Hoa Hồng Giấy (Lâm Địch Nhi)
*
Hoa Hồng ký Ức (Lâm Địch Nhi)

*
*


Facebook
Twitter
Google+
Linked
In
Pinterest

KHOA HỌC TÂM LINH:


*

5 cách Thực Tập góp Bạn tăng thêm Nhận Thức Về bạn dạng Thân cùng Trí Tuệ trung ương Linh mỗi Ngày
*

10 dấu Hiệu cho biết thêm Bạn Đang Dám đích thực Là chủ yếu Mình
*

Hiểu Về Luân Xa Tim - Lx4 phương pháp Khai Mở
*

Cùng cải thiện Rung Động Để vượt Qua Dịch Bệnh
Làm gắng Nào Để gợi cảm Vận Khí Trong thời gian Tới
Tăng Trưởng trung tâm Linh phạt Ra trường Năng Lượng 
Kích Hoạt khung hình Để Vào kích thước 5D
15 Phút Thiền mỗi Ngày

NHẠC CHỮA LÀNH:


Piano thư giãn giải trí - spa làm đẹp Piano (Robin Spielberg)
Một một số loại Tình Yêu new - A New Kind Of Love (Robin Spielberg)
Biển Đến biển khơi Tỏa sáng sủa - Sea to lớn Shining Sea (Robin Spielberg)
Một Lần Khác, Một khu vực Khác - Another Time, Another Place (Robin Spielberg)
Trên Rìa Của Một niềm mơ ước - On The Edge Of A Dream (Robin Spielberg)
Êm Đềm Trà trung quốc - Chinese Tea Ballads (Zhang Fu-Quan)
Giọt Trà - Tea Drops (Zhang Wei-Liang)
Say Rượu vào Trà - Drunk In Tea (Pin Yuan)
Trà Ô Long - Oolong Tea (Zhang Fu-Quan)
Thơ Ca Của Trà - Poetics Of Tea (Zhang Wei-Liang)
Hương Vị Thiền trong Trà - Taste Zen In Tea (Zhang Wei-Liang)
Đang Cập Nhật
(Top views)
Theo Ngày
Theo Tuần
Theo Tháng

SÁCH NÓI - AUDIO BOOKS:


03:11:12
Sổ Tay Của Krishnamurti (Jiddu Krishnamurti)
04:50:10
Sự An Ủi Của Triết học (Ngô Thu Hương)
14:41:12
Suy Tưởng (Nguyễn nai lưng Bạt)
10:59:36
Bát Nhã chổ chính giữa Kinh Giảng Giải Vô Thượng nát bàn (Lê Sỹ Minh Tùng)
17:09:19
Kinh Duy Ma Cật Giảng Giải (Lê Sỹ Minh Tùng)
47:26
Tại Sao Mác Đúng (Terry Eagleton)
16:11:40


Xem thêm: Đánh Giá Apple Tv Gen 4

Thế Giới Của Sophie (Jostein Gaarder)
*
*
*
*

Được xây dựng nhằm mục đích mục đích phụng sự nhân loại phát triển về Trí và Tuệ

gmail.com

Ủng Hộ - Donate

Mọi sự đóng góp góp, hỗ trợ, khích lệ để bảo trì và cách tân và phát triển Website xin giữ hộ về: