TTO - Bảy năm trước, "người rừng" hồ Văn Lang tách đại ngàn, ngờ ngạc như đứa trẻ, thấy gì rồi cũng lạ cũng sợ. Nhưng lại giờ độ tuổi 51, anh vẫn có cuộc sống đời thường mới, biết nuôi trâu, trồng chuối buôn bán và chẳng muốn quay trở về rừng già.



Hàng chục năm sống rừng chẳng tiếp xúc với ai và chỉ bập bẹ được không nhiều từ không tròn âm rõ nghĩa, giờ anh Lang vẫn làu làu nói chuyện tiếng đồng bào Cor của mình, còn tiếng khiếp anh ban đầu bập bẹ. Sự bắt đầu mới muộn màng tuy vậy không ngăn được khát khao cuộc sống đời thường vui vẻ, hòa nhập của "người rừng" năm nào.

Bạn đang xem: Tết ấm cúng của cha con "người rừng"

Khởi đầu muộn màng

Xã Trà Phong, thị trấn Trà Bồng, quảng ngãi mùa này trời lạnh căm, ánh mặt trời chẳng thể ngăn được cảm xúc tê buốt ở phần đông đầu ngón tay. "Người rừng" hồ nước Văn Lang đón quý khách lạ bằng thú vui thân thiện. Anh chẳng còn lo lắng người lạ như lúc trước đây nữa mà vui vẻ mời khách hàng nhai trầu, rồi mỉm cười phá lên khi thấy chúng tôi nhăn mặt với độ cay nồng trong món yêu thích của mình. "Ngon mà" - Lang nói tiếng gớm lơ lớ.

Anh hồ nước Văn Tri, em trai anh Lang, ngồi ở bên cạnh cũng cười cợt theo. Trong mẩu chuyện về anh trai mình, anh Tri đề cập lúc new đưa anh về mái ấm gia đình thì giờ đồng hồ Cor anh chỉ nói được vài từ, giờ đồng hồ Kinh trọn vẹn không nói được. 1 năm đầu tiên, anh Lang đối lập với mắc bệnh liên tục, năm sản phẩm công nghệ hai đang hòa nhập với cuộc sống mới thì bất ngờ anh Lang và ông hồ Văn Thanh - thân phụ anh Lang - muốn rời buôn bản vào lại căn chòi trên đọt cây đính thêm bó40 năm trước.

"Lúc đó tôi phân phát hiện nên ngăn lại, cổ vũ mãi phụ thân và anh trai bắt đầu thôi ý định. Đến năm thứ bố về làng, phụ vương và anh Lang đào hố, tính dựng trụ làm cho chòi như trước đó sống. Tôi không cho khiến thân phụ và anh khôn cùng buồn, cứ chú ý mãi về núi" - anh Tri vai trung phong sự.

41 năm nghỉ ngơi rừng, thời hạn đủ dài để phụ thân con "người rừng" lưu giữ nhung núi thẳm. Năm 2017, ông Thanh qua đời, bạn Cor chứng kiến sự suy sụp của "người rừng"; anh ngồi bó gối, yên bặt trước bất kỳ lời khích lệ nào. Mấy tháng ròng rã anh Lang lặng lẽ trước bàn thờ cúng của cha, không thích tiếp xúc với ngẫu nhiên ai. Anh Tri và bạn làng cũng hết bí quyết an ủi, họ nhằm anh Lang tự trị lành xúc cảm của mình. Mãi cho đến một ngày, trong làng mạc có một trong những buổi tiệc rượu, anh Lang search đến khiến mọi tín đồ bất ngờ.

"Anh Lang đã chấp nhận chuyện cha mất, từ đó anh bao gồm những thay đổi không ngừng. Tôi nghĩ về năm 2017 anh ấy bắt đầu thật sự bắt đầu lại cuộc đời mình, ra khỏi bóng núi vẫn tồn tại trong lòng lâu nay" - anh Tri phân chia sẻ.

Từng sống giữa rừng già tự cấp cho tự túc cho nên việc rẫy rừng anh Lang vô cùng thạo. Trong khu rẫy của mái ấm gia đình mình, anh trồng không ít loại cây không giống nhau. Bạn Cor tốt làm rẫy, nhưng lại chẳng ai qua được anh Lang. Anh biết nuôi gà, nuôi trâu, trồng rau, chuối để bán. Nhịp sinh sống trôi đi như suối nguồn, mở lòng ra anh Lang mau lẹ thông nhuần nhuyễn tiếng Cor.

"Người rừng" nghô nghê như một đứa trẻ ngày như thế nào giờ không hỏi "tiền để triển khai gì?" nữa, chỉ bao gồm điều anh vẫn chưa biết mệnh giá. Chính vấn đề này dẫn tới các chuyện bi thiết cười. Tất cả lần anh Tri gửi tiền nhờ anh Lang đi tải muối, anh chuyển tiền cùng chủ shop tạp hóa phân phối hẳn 10 gói, anh đem lại nhà với mất tứ tháng mới ăn uống hết nơi muối ấy.

Ở tuổi 51, anh Lang mở ra một chương new của đời mình. Những tiếng khiếp rời rộc anh phân phát ra cũng đủ nhằm anh Tri kỳ vọng anh trai sẽ thủ thỉ được với tất cả người mà chẳng đề xuất anh thông ngôn như bây giờ. Thú vui nở trên môi anh Tri cơ hội anh Lang nói "ngon mà" có lẽ đến từ tinh thần anh trai mình vẫn hòa nhập với cuộc sống đời thường mới toàn diện nhất.



Ở xã có trẻ em vui lắm

Bọn trẻ bạn Cor thấy tất cả khách mang lại thăm anh Lang cứ cười cợt chọc ghẹo: "Hồ Lang - mặt hàng lô". Anh Lang gọi được, nhoẻn miệng cười. Anh nói một tràng giờ Cor, đại ý là anh vẫn còn đấy "gin" chứ chưa xuất hiện "lô". Đã một thời, anh Lang mong tìm mang lại mình một nhóm ấm riêng tư. Tuy thế vẫn chưa cô bé nào mở lòng chào đón anh. Mong muốn ấy cũng chìm vào sương núi. Bây giờ, anh Lang chỉ mong sống cùng mái ấm gia đình em trai, lũ trẻ trong làng như nhỏ cháu. Anh mở lòng trước hầu như lời bông chơi của bầy trẻ, không còn cục súc, khó tính như trước đó nữa.

Hoàng hôn nơi triền tây xứ tỉnh quảng ngãi buông láng nắng xuyên thẳng qua tán rừng sản xuất thành vệt sáng buổi tối đối lập. Thứ ánh sáng mờ mờ của giờ chiều sơn cước lẫn cùng với khói bếp phả ra từ mọi nóc nhà. Anh Lang cũng vào phòng bếp nấu ăn. Bữa cơm lúc này có rau củ rừng và cá kho nhưng mà anh Lang nấu bao gồm vị cực kỳ ngon cùng vừa miệng.

Anh Tri nói rằng anh Lang hết sức thích nấu bếp ăn. Trước đây, các lần anh Lang vào nhà bếp là hôm kia món nào cũng đầy nước thời gian mặn, thời gian nhạt. Dần dà, anh Lang hiểu được nấu bếp ăn chưa phải nấu chín và nhìn em dâu thổi nấu rồi bắt chước theo.

"Gần hai năm nay, anh Lang nấu tiêu hóa nhất nhà, đánh bại vợ tôi luôn" - anh Tri cười nói.

Bữa cơm chiều của "người rừng" và em trai qua đi, hai bạn bè ngồi tựa vào vách tường trò chuyện bằng ngôn từ của đồng bào mình. Phòng chuối anh Lang vừa mang về thương lái đã và đang mua, vài ba chục nghìn đồng được trả là kế quả mấy mon trời anh Lang chăm bẵm. Shop chúng tôi hỏi anh Lang còn lưu giữ rừng không, anh Tri dịch lại rằng vẫn nhớ tuy thế anh Lang không thể muốn sống bóc tách biệt nữa.

Bộ quần áo, chiếc mũ ai đó bộ quà tặng kèm theo anh Lang luôn luôn đội trên đầu xóa đi hình hình ảnh "người rừng" ngày nào dùng vỏ cây đóng khố. Với anh Lang cũng luôn luôn nở niềm vui với khách lạ...


Nguồn gốc người rừng

48 năm trước, nghe giờ bom giội sống phía buôn bản mình, ông hồ nước Văn Thanh, một du kích tham gia binh cách chống Mỹ, chạy về đơn vị thì thấy mẹ và hai con trai lớn đã chết. Ông Thanh đưa vk cùng hai bé Lang, Tri sang địa điểm khác sinh sống. Trong một lần đụng kinh, ông Thanh vẫn đánh vợ chết giả xỉu rồi ôm Lang vào rừng.

Sau đó, ông có quay trở về làng tìm vk nhưng tín đồ làng sợ hãi ông lên cơn đánh vk nên nói dối "Vợ mày chết rồi". Tự đó, ông Thanh cùng con trai sống khác hoàn toàn trong rừng ngơi nghỉ xã Trà Xinh, thị trấn Trà Bồng. Lúc đầu ở ngay sát bìa rừng, mà lại dân phân phát rẫy trồng lúa đề xuất ông Thanh đưa con vào sâu vào rừng.

Năm 12 tuổi, Tri cùng bác bỏ ruột mới vào rừng sâu tìm thân phụ và anh trai nhưng lại ông Thanh không nhận thấy con mình. Sau lần đó, hàng năm Tri vào rừng nhị lần sở hữu theo gạo, muối, dầu hỏa... Tiếp tế cho phụ vương và anh trai. Năm 2013, khi ông Thanh già yếu, gia đình cùng chính quyền địa phương ra quyết định vào rừng sâu đưa hai phụ vương con về làng. Phần lớn tháng ngày về làng, ông Thanh thu mình cùng ôm nỗi lưu giữ rừng cho tới khi qua đời.



Dù thích fan làng, thích con nít nhưng đa số thời gian anh Lang sinh sống ở mẫu chòi trên rẫy. Chỉ khác xưa là căn chòi ấy ko thẳm sâu thân rừng mà phương pháp cầu sông Tang chừng 1km. Hàng tháng anh Lang về đơn vị vài lần, đa số mang sản phẩm nông nghiệp về bán.

Anh Tri vẫn muốn anh trai sống cuộc đời hạnh phúc nhất buộc phải cũng chẳng nghiền anh trai sống lại làng còn nếu như không muốn. Mến anh từng khác biệt rừng sâu tận hàng trăm năm, ngày nào anh Tri cũng vượt 4km từ công ty lên rẫy thăm anh. Dẫu sao, con đường ấy cũng quá ngay gần so cùng với đoạn núi thăm thẳm anh Tri từng vào tiếp tế đến anh trai và cha sống ẩn mình giữa thâm sơn trước đây.


bí ẩn về “cô gái người rừng”

TTO - Năm 2007, một tốp thợ săn sống Campuchia phát hiện nay một “cô gái bạn rừng”, bạn này kế tiếp được một gia đình Campuchia thừa nhận là bé đẻ của họ và đưa về nuôi nấng. Câu chuyện này làm nên chấn đụng dư luận một thời.

Sau rộng 40 năm sống tách bóc biệt làm việc rừng sâu, hai thân phụ con “người rừng” hồ nước Văn Thanh (82 tuổi) cùng Hồ Văn Lang (43 tuổi, trú tại xóm Trà Phong, Tây Trà, Quảng Ngãi) đã được đem về hòa nhập với cộng đồng vào đầu tháng 8/2013.

*

Hai thân phụ con “người rừng” đã dần hòa nhập với xã hội sau 40 năm sống bóc tách biệt trong rừng sâu.

Hơn 1 năm về làngtừ rừng sâu

Một ngày đầu xuân, thừa qua hàng chục kilômét con đường rừng trắc trở, shop chúng tôi tới xóm Trà Nga, xóm Trà Phong, thị xã Tây Trà nhằm thăm cha con “người rừng” hồ nước Văn Thanh với Hồ Văng Lang sau hơn 1 năm trở về thôn từ rừng sâu.

Cách phía trên hơn 40 năm, cựu binh hồ Văn Thanh về bên buôn làng, hay tin cả gia đình đã chầu giời sau một trận bom. Ai oán bã, hay vọng, ông với đứa đàn ông là hồ Văn Lang khi ấy chưa tròn 2 tuổi bỏ vô rừng sâu, kị xa bom đạn, xa lánh bé người. Cuộc sống đời thường của hai cha con fan rừng hoàn toàn bóc tách biệt với thôn hội hiện nay đại. Cứ mọi khi thấy có bóng dáng con người xuất hiện thì ông Thanh lại mang con đi sâu vào rừng hơn.

Trong rộng 40 năm đó, cũng có thể có vài lần ông Thanh quay trở lại buôn làng. Nhưng mỗi lần trở về thường rất nhanh chóng. Bạn thân còn chưa kịp thăm hỏi, chưa kịp theo dấu thì ông đã từng đi mất.

Trận bom năm 1972, ông Thanh tưởng rằng vợ con hầu như thiệt mạng, nhưng thực tế, họ những còn sống. Cầm nhưng chắc rằng tổn thương ý thức quá phệ đã khiến cho ông thiếu tín nhiệm được vào sự thật. Các lần trở về, tín đồ thân, thôn xóm nói với ông là bà xã ông, đàn ông út vẫn còn đấy ở nhà đấy, về đi, về sống với gia đình đi. Nhưng lại ông ko nghe!

Anh hồ nước Văn Tri, anh con trai út, cho đến hiện thời vẫn nhớ luôn luôn nhớ những ngày đó: “Khi kia mình còn nhỏ, không biết gì. Chỉ thấy ông rứa về, mọi fan bảo vào trong nhà ông không vào. Ông bảo mình chưa phải là bé ông. Đến giờ đồng hồ ông vẫn không sở hữu và nhận mình là con. Ông chỉ có anh Lang thôi”.

Sống xa fan từ nhỏ, đề xuất anh Lang số đông không nói được nhiều. Mọi giao tiếp chỉ thông qua người em trai hồ Văn Tri. Còn ông hồ Văn Thanh 1 phần tuổi tác sẽ già, bị lãng tai nên cũng ít trò chuyện, tuy nhiên nhiều phần là ông sợ nhỏ người. Có bạn lạ là ông tránh. Ông chỉ xúc tiếp với anh Lang. Trọn vẹn mọi tiếp xúc đều ra mắt trong lặng lặng. Họ gọi nhau hơn là nói chuyện với nhau.

Hơn 40 năm cuộc đời đã qua, anh hồ nước Văn Lang chỉ bầu các bạn với chim muông, thú rừng với người phụ thân thường xuyên bị hoảng loạn, hại hãi. Chúng ta tìm mọi cách để sinh tồn giữa vùng rừng thiêng nước độc. Các hạt kiểu như được đựng giữ trong các ống tre. Quần áo, chăn chiếu đan tự lá cây, vỏ cây khô. Mọi vật dụng hái lượm, săn bắn đều tái chế từ các mảnh kim loại cũ, miếng bom, đạn rơi vãi bên trên đường đi tìm ăn của hai phụ thân con. Toàn bộ gia tài sinh sống của hai phụ vương con tín đồ rừng, lúc về gói gọn gàng trong một chiếc gùi cũ nát được đặt ở góc chóng trong ngôi nhà mới khang trang chừng 60 mét vuông được các tổ chức từ bỏ thiện xây bộ quà tặng kèm theo vào cuối năm 2013.

Anh Lang không muốn vào rừng nữa!

*

Mặc dù sẽ về xóm sống cùng với bà con, làng xóm nhưng ông hồ Văn Thanh vẫn đau đáu nhớ về vị trí ở cũ trong rừng sâu. Ảnh: Đức Hoàng

Khi hỏi “người rừng” hồ nước Văn Lang rằng anh cũng muốn về rừng nữa không? Anh chỉ cười cợt mỉm lắc đầu. Dù sẽ sống ở một vùng quê nằm trong diện nghèo, cuộc sống còn rất nhiều khó khăn, tuy vậy với vài bó củi đi nhặt trong rừng, anh vẫn có thể đổi gạo, cá, mắm để có bữa no, bớt khổ sở hơn đa số ngày đói rét mướt ở chốn rừng sâu trước kia.

Hàng ngày, ông hồ nước Văn Thanh chỉ ngồi vào góc chống nhai trầu, ánh mắt vô định. Cuối ngày, ông thường xuyên lôi toàn bộ vật dụng trong loại gùi để ngay đầu nệm ra, xếp tức thì ngắn thành hàng, có phân loại rõ ràng theo vật dụng tự mập bé… Ông xếp tất cả xung xung quanh mình, rồi lại ngồi lặng lẽ âm thầm nhìn vào thời gian không. Anh hồ Văn Tri nói: “Ông già giỏi đòi về rừng lắm! tất cả bữa anh Lang vẫn nấu cơm, ông vào bắt anh Lang về rừng!”. Sau mấy chục năm sương gió vào rừng sâu, ông Thanh vẫn có sức khỏe tốt. Anh Tri đến biết, ông nắm từ khi về làng, sẽ được đưa đi khám sức khỏe, quan tâm y tế, không tồn tại bệnh tật gì, không lúc nào đau ốm. Chỉ tất cả điều ông bị nặng tai. Ai nói ông cũng chẳng nghe thấy gì.

*

Ngôi nhà mới được những tổ chức tự thiện xây lên nhằm hỗ trợ cho hai phụ vương con “người rừng”.

Khác với bầu không khí vui vẻ, mừng quýnh của bà nhỏ chòm buôn bản và người thân trong gia đình lúc bắt đầu đón thân phụ con “người rừng” trở về; bây giờ, trong ngôi nhà được cơ quan ban ngành và những nhà hảo chổ chính giữa quyên tiền xây tặng, lặng lẽ hằng ngày trôi qua chỉ có hai cha con “người rừng”. Ngày nắng, anh Lang vào rừng kiếm củi đổi gạo, mắm, cá. Ngày mưa gió thì hai phụ thân con ngồi trong nhà, ai thương mang lại gạo ăn, ko thì cũng đói. Hàng xóm không ai ghé chơi vì hỏi ai ai cũng bảo: Ông già đấy có thủ thỉ với ai đâu. Ông chỉ chửi bới suốt ngày…

Anh hồ nước Văn Tri sống ngay căn nhà cạnh bên cùng bà xã và 3 đứa con nhỏ. Mấy đứa con anh Tri cũng chịu khó học hành. Anh từ bỏ hào khoe mấy bởi khen của bé chị cả treo bên trên tường. Nó ngoan học tốt vậy, cũng biết yêu mến ông nội. Tuy nhiên ông nội chưa khi nào nhận nó, chưa bao giờ nói chuyện với nó. Hiện nay anh Lang cũng không dám thì thầm với ông già vị sợ ông già bắt mang lại rừng. Thỉnh thoảng đa số khi chỉ từ hai anh em ngồi trọng điểm sự với nhau, anh Lang cũng “hờn trách” ông già vì chưng đã bắt anh sinh sống trong rừng lâu như vậy. Bây chừ anh chẳng khi nào vào rừng sinh sống nữa. Vừa lạnh, vừa đói, lại hại thú. Sống ở trong nhà đói thì đi tìm kiếm củi, đi chặt lồ ô là cũng thay đổi được gạo ăn. Vào rừng chưa bao giờ kiếm gì ăn. Khi new về anh Lang còn kinh ngạc nhiều thứ. Chứ giờ thì sẽ quen với cuộc sống ở phía trên lắm rồi. Anh đi làm, đi rẫy, về nấu cơm trắng rất khéo. Anh cùng thích xem tivi và cười nghịch với lũ trẻ.

Mấy chục năm trong rừng sâu cũng không khiến cho anh Lang “quên” đi được chiếc khao khát tình thân ấm áp của gia đình. Cuộc sống cơ cực, lo ăn uống từng bữa, nhưng bao gồm anh em, họ hàng, người rừng vẫn cảm xúc mãn nguyện, niềm vui tươi luôn luôn thường trực trên môi…

Tết Nguyên đán Ất Mùi năm nay là mẫu Tết sum vầy thứ nhị của hai phụ thân con “người rừng”. Anh hồ nước Văn Tri đến biết, Tết thời gian trước là vui nhất. Mặc dù chưa biết Tết là gì tuy vậy anh Lang sau khi nghe đề cập thì khôn xiết vui. Cha và anh Lang tập gói bánh chưng, bánh tét cùng bà bé làng xóm nhằm ăn. “Theo anh Lang đề cập thì khi ở vào rừng anh ấy và phụ vương cũng ăn uống Tết tuy vậy là Tết ngã rạ của người Kor chứ không phải Tết của fan Kinh. Để nạp năng lượng Tết vấp ngã rạ (mỗi năm một lần), ông Thanh thường đi bắt ếch, con chuột về nướng và nấu xôi nếp để cúng thần linh hoa màu mới”, anh Tri đến biết.

Xem thêm: Hồng Trà Sữa Trân Châu Trắng, Giòn Ngon Như Gong Cha, Trân Châu Trắng Làm Trà Sữa Trân Châu Đường Đen

Nói về dự tính cho năm mới, anh hồ Văn Tri cho biết, muốn đến lứa, bán được con bò, có tiền mua sanh đồ vật dụng trong gia đình. Cùng sang năm, hy vọng anh Lang có bạn thương để được share cuộc sống, bầu chúng ta những ngày còn lại.