BÓNG TỐI

Thiêu thân, đến sau cuối thì vẫn chết…….. Trong lửa, bốc cháy thuộc thứ nhưng nó thương yêu nhất…


*

*Title :

Người đưa thư tới từ thiên đường

*Author : Mr.Sô

*Disclaimer : yunjae ko thuộc về tôi, cơ mà yunjae trong fic là của tôi.

Bạn đang xem: Người đưa thư đến thiên đường

*Paring : Yun
Jae.

*Ranting: PG13

*Length : Oneshot

*Category : Pink

*Status : Complete

*Soundtrack : Sleep Away – Bob Acri

*Note :


Khi tia nắng chiếu soi hồ hết vật, là dịp tôi bắt đầu. mặc dù Xuân Hạ Thu Đông…Hay lạc trong không khí hư ảo. Thượng đế vẫn không đúng tôi Đem tin xuất sắc cho bạn. kể cả khi đã khóc…Hay là lúc đang cười. bạn vẫn vẫn vui tươi. Vì chưng tôi điều tôi sắp tới nói. “Một hạnh phúc mang tên mãi mãi đang bắt đầu”.
*

1.Người đưa thư tới từ thiên đường.

Kim Jae
Joong là 1 cậu nhỏ nhắn có sở thích rất đối kháng giản, đó là truyền tin cho phần nhiều người.

Từ nhỏ, khi còn sống vào một quần thể xóm nhỏ dại nghèo nàn, cậu vẫn nhớ như in khung cảnh lúc chú chuyển thư mang lại phân phát cho từng nhà. Tiếng chuông bạc tình ở đầu tay chiến thắng của chiếc xe đạp cũ kĩ kêu lên leng keng rất vui nhộn, núm là đám con nít trong buôn bản cứ hùa nhau chạy theo tiếng chuông ấy, mãi đến khi chú chuyển thư vẫn sang một thị xã khác, lúc ấy mới chịu về nhà ăn uống cơm.

Nhưng đó chưa phải là điều làm cho Jae
Joong ham mê nhất. Mẫu mà cậu ước muốn là nhìn thấy vẻ khía cạnh tươi cười, hạnh phúc của các người dấn được mọi lá thư. Trong xem xét non nớt của một cậu bé, Jae
Joong vẫn thầm hẹn : “ Khi khủng lên, nhất quyết mình sẽ có tác dụng một tín đồ đưa thư, để đem lại niềm vui đến đến tất cả.”

Mỗi một bạn trên núm gian, đều phải sở hữu được ước mơ mang đến riêng mình, dù đảm trách hay bình dị, thì cùng với họ, kia vẫn là 1 khung trời tươi đẹp. đặc trưng là, chúng ta có đủ đam mê cùng kiên trì, để theo đuổi ước mơ của chính mình hay không ? Sẽ gan góc để chinh phục, tốt đứng bên mép nhìn cơ hội vụt qua trong sự nuối tiếc.?

Từ thời điểm ấy, Kim Jae
Joong luôn giúp đỡ cha mẹ hoặc những người hàng làng những các bước lặt vặt, khi là chuyển một lời mang lại ai kia trong khu vực xóm nhỏ bé hay giúp cha mẹ đưa những món đồ đến bên ông bà sống cuối phố, cậu đều ngừng tốt nhiệm vụ và còn được họ sử dụng nhiều khích lệ:

_Jae
Joong, nhỏ làm chị em rất vui.

_Jae
Joong, con làm thân phụ rất hài lòng.

_Jae
Joong, cám ơn cháu, vào đó rửa tay ăn bánh nào.

_……………………………

Cậu cho rằng : “Đôi khi, họ chỉ cần làm những việc tầm thường, nhưng lại trong mắt người khác, nó lại rất đáng trân trọng. Chẳng phải phải là 1 trong những sức to gan lớn mật siêu nhiên nào, chúng ta đều rất có thể là cục cưng của một ai đó.”

Những điều ấy càng củng thay thêm niềm tin bé dại bé, và cậu quyết vai trung phong phải triển khai bằng được ước ước ao của mình, mang lại niềm vui cho người khác, cùng với cậu kia cũng là một loại hạnh phúc.

Jae
Joong không bao giờ xem thường rất nhiều việc bé dại nhặt ngày hôm nay, do cậu biết nó sẽ hình ảnh hưỡng tương đối nhiều đến tương lai sau này.


****************************************

Nhưng cuộc sống, vốn không khi nào diễn ra theo cách mà bạn mong muốn. Nó luôn đổi khác từng ngày, từng khoảnh khắc, đã chẳng ai dự đoán được tương lai của chính bản thân mình sẽ ra sao. Đó luôn là một bí ẩn.

Có song lúc, cuộc sống thường ngày lại hiền khô hòa tới cả tĩnh lặng….Có lúc lại cuộn sóng dưng cao. Nó vốn công bằng, xuất xắc thực chất, chỉ chiếm một phần nhỏ trong sự bất công ?

Có lẽ ước muốn của Jae
Joong sẽ tiến hành thực hiện……………. Ví như như không tồn tại một ngày….

__________ Jae
Joong’s Flashback ___________

Năm đó, Jae
Joong vừa tròn 18 tuổi, cậu được phụ huynh dẫn lên thành phố thăm quan tiền . Vì đấy là lần đầu được tiếp xúc với phần đa thứ xa hoa tráng lệ, cần cậu vô cùng thích thú, chú ý cái gì cũng bằng góc nhìn tò mò.

Jae
Joong thích toàn bộ những sản phẩm công nghệ ở đây, những ánh đèn vàng vơi nhẹ tỏa sáng mọi nẻo đường, những siêu thị bánh kẹo cùng với đủ các thể loại, các cái xe ô tô mà cả đời cậu chỉ được nhìn qua màn ảnh của cái TV xập xệ.

Cha bà mẹ như thấy được góc nhìn tràn ngập sự thú vị và xa lạ của cậu, liền nạm lấy tay với hỏi nhẹ nhàng :

_Jae
Joong à, con gồm thích bánh ga-tô không? bố mẹ mua đến con một chiếc nhé !

Nhìn những cái bánh được trưng trong cái tủ bằng kính, color sắc đã mắt đến độ chỉ khiến cho người không giống muốn ăn thuần lập tức. Cậu liền chấp nhận :

_Vâng, bé thích lắm.

Mẹ mỉm cười nữ tính :

_Vậy nhỏ đứng phía bên ngoài chờ, bố mẹ mua xog đã ra ngay, không được chạy ltinh tinh biết chưa?

Kim Jae
Joong từ nhỏ tuổi đã siêu nghe lời phụ thân mẹ, bởi vì nếu bọn họ đã dặn dò điều gì, cũng các là muốn xuất sắc cho con cái mà thôi, và hơn hết, cậu lại là người con rất ngoan.

Thế cơ mà lần này thì khác, lúc cậu đang quan sát họ chọn bánh cho mình qua cửa kính, đề nghị vô tình Jae
Joong sẽ thấy hình hình ảnh phản chiếu một chú bé nhỏ khoảng 8 tuổi, đang làm việc một phương pháp vô thức để qua phía bên đó đường, điều đặc biệt là, gồm một cái ô tô đang hoạt động về phía cậu nhỏ nhắn với tốc độ xé gió.

Jae
Joong quay khía cạnh lại cùng hét thật lớn :

_KHÔNGGGGGGGG…..!!!!!!!!!!!!

Rồi lao thật nhanh ra đường, bao phủ lấy cậu nhỏ nhắn để bít chắn cho khung hình yếu ớt ấy.

Mọi việc xẩy ra quá nhanh và bỗng dưng ngột……

Không một ai hoàn toàn có thể trở tay……

Tiếng va chạm tàn khốc vang lên…….

Jae
Joong cảm giác được mình với cậu nhỏ bé đã văng đi vô cùng xa…rất xa…Máu ướt nhòe khắp khuôn mặt.

Và hồ hết thứ, đa số chìm vào kí ức…..

*****************************

Đến khi cậu thức giấc lại, đang thấy xác của chính mình đang bị vây quanh bởi cha mẹ, của những người đi đường và cảnh sát. Thân phụ cậu với cái bánh gatô đã bị bóp nát vào tay, ôm siết lấy cậu thật lâu…thật lâu…Còn hầu hết giọt nước mắt của bà bầu cứ nỗ lực mà tuôn rơi.

Lần đầu tiên trong đời, Jae
Joong sẽ làm cho người khác nhức đớn….

Cậu lại gần, bao bọc lấy cha với vuốt ve sầu khuôn khía cạnh của mẹ, nhằm mục đích lau đi rất nhiều giọt lệ ngày 1 nhiều của họ.

Nhưng không một ai nghe thấy cậu cả, không có bất kì ai nhìn thấy cậu. Chúng ta vẫn ôm siết lấy xác cậu nhưng mà khóc trong tốt vọng.

Khi đang ở sắc thái này, Jae
Joong cũng muốn khóc cũng tất yêu nữa rồi, cậu chỉ cảm thấy trong lòng rất khó chịu, khi thấy bạn thân của chính mình thương trung tâm đến vậy.

Jae
Joong không hề sợ chết…Bởi trường hợp sợ, cậu đã không hành vi như thế…Điều cậu sợ chính là vì mình, mà người dị thường tổn thương.

Bỗng một tiếng nói của một dân tộc vang lên sau lưng:

_Đi thôi Jae
Joong, đã đi vào giờ rồi…!!!

Cậu ngay tức khắc quay lại, là 1 người bọn ông mặc bộ quần áo màu trắng, với song cánh lông vũ trắng muốt muốt xòe rộng, đeo trên mình là 1 trong chiếc túi cùng tông với cỗ đồ.

Cậu thoáng kinh ngạc trong chốc lát, vào trí tưởng tượng của đứa trẻ em ngây thơ, những người dân có cánh chỉ hoàn toàn có thể là một người, cậu tức tốc mỉm cười.

_Ông là thiên sứ ư ?

Người bọn ông nhìn Jae
Joong trìu mến, cái nhìn đầy thân thương y hệt phụ thân của cậu.

_Không, ta là sứ giả của thượng đế, đến đây để thông tin , cậu đã được Ngài chúc phúc.

Cậu là 1 chú bé xíu ngoan Jae
Joong ạ.. !!. Hạnh phúc ở dương thế của cậu vẫn tận, nhưng niềm hạnh phúc vĩnh hằng, đang mong chờ cậu trên thiên đường. Hãy đi theo ta.

Jae
Joong để ý đến một chập : « Ông ấy chưa hẳn thiên sứ, mà là sứ giả, cho để truyền tin…để truyền tin ư ?… » như phát hiện nay được điều nào đó rất thú vị, Jae
Joong ngay tức thì reo lên :

_Đến để thông báo…….Vậy ông là người đưa thư đến từ thiên mặt đường sao ? Người bầy ông bật cười, một nụ cười trong xuyên suốt :

_Có thể hiểu như vậy đấy cậu bé, ta đúng là người chuyển thư tới từ thiên đường. Hãy theo ta.

Jae
Joong quay trở lại nhìn phụ huynh lần cuối, chúng ta vẫn gieo neo như vậy. Cậu thật không nhẫn chổ chính giữa ra đi. Jae
Joong nhìn người bọn ông trước mặt mình. Nói cùng với vẻ trầm ngâm :

_ bố mẹ tôi, họ đã ổn chứ ?

Người bầy ông mỉm cười :

_Thời gian qua đi, họ sẽ không còn sao, rồi họ sẽ có được những người con khác, núm cậu thương yêu họ.

_Vậy còn chú bé nhỏ mà tôi cứu, nó cũng trở nên không sao đúng không nào ?

_Ừ.. !! Ít độc nhất vô nhị là ko tổn hại mang lại tính mạng… !!.

_Vậy…sẽ tất cả ngày, tôi gặp mặt lại được bố mẹ của mình cần không ?

_Nếu chúng ta là tín đồ tốt, cậu sẽ chạm chán lại họ vào trong 1 ngày không xa. Tiếng thì đi thôi.

Jae
Joong cuối xuống, bao phủ lấy cha chị em lần cuối, hôn lên môi của họ, mà lại họ nào cảm giác được, tất cả chăng chỉ là một cái rùng mình vì một ngọn gió nào kia thổi qua mà thôi.

Sinh mệnh con fan thực sự ngắn ngủi, đừng để mỗi ngày trôi đi vô ích. Đừng hoài bão sống lâu, chỉ cần sống hạnh phúc hàng ngày là đủ. Hãy biết trân trọng với yêu lấy cuộc sống đời thường hiện tại của khách hàng và những tình nhân thương bạn

*
Poster phim “Người gửi thư lên thiên đường” – ảnh bốn liệu.

(TBKTSG Online) – Bộ phim “Người gửi thư lên thiên đường” (tựa gốc: Postman khổng lồ heaven) có độ dài 103 phút của đạo diễn Lee Hyeong Min vừa được khởi chiếu tại Việt nam giới từ ngày 10-6.

Phim là truyền thuyết về một hòm thư màu đỏ, nó có thể với những lá thư của người còn sống mang đến những người yêu thương đã khuất. Saki (do Han Hyo Joo thủ vai) đã gửi một bức thư đến người yêu đã mất của mình qua hòm thư này. Và tại đây, Saki đã gặp Yuu (do nhân vật Jea Joong thủ vai). Saki là người duy nhất có thể nhìn thấy Yuu, bởi anh là một linh hồn.

Yuu bị mê mẩn sau một vụ tai nạn và Chúa đã ban đến anh thêm nhị tuần để làm người đưa thư đến thiên đường. Điều đó có nghĩa, Yuu là người kết nối thế giới thực và cái chết, giữa thiên đường và trái đất và Saki đã trở thành trợ lý của anh trong 14 ngày đó. Khi Saki bắt đầu quên đi những đau khổ từ cái chết của người yêu thương cũng là lúc cô bắt đầu yêu thương Yuu và cũng là lúc thời hạn nhì tuần đã hết. Saki và Yuu sẽ đối diện với sự thật này như thế nào và thắt nút sẽ được mở ra sao?

“Người gửi thư lên thiên đường” là một vào bảy bộ phim thuộc thể loại Telecinema, một dòng phim mới xuất hiện khoảng 3 năm gần trên đây tại Hàn Quốc và Nhật Bản.

Telecinema do hàn quốc và Nhật bạn dạng cùng hợp tác và ký kết sản xuất mà thể loại đa phần là tình cảm. Dự án công trình này từng được Quỹ giao lưu văn hóa quốc tế hàn quốc và Hiệp hội những nhà biên kịch vạc thanh – vô tuyến Nhật bản trao thay đổi tại Hội nghị những nhà biên kịch Đông Á năm 2007 (tổ chức tại Thượng Hải), sau thành công xuất sắc của bộ phim truyền hình hàn quốc “Bản tình ca mùa đông” (Winter Sonata) với một số tập phim khác tại Nhật Bản.

Xem thêm: Soạn Bài Cách Dẫn Trực Tiếp Và Cách Dẫn Gián Tiếp Sgk Ngữ Văn 9 Trang 53 )

Telecinema còn mang tên gọi không giống là Telecinema 7, tức là một loạt bao gồm 7 cỗ phim. Mỗi bộ phim truyền hình sẽ là một câu chuyện riêng biệt, với những diễn viên và tác giả kịch phiên bản khác nhau. Đặc biệt, mỗi tập phim sẽ vày một đạo diễn nước hàn cầm trịch và tác giả kịch bạn dạng là phần lớn nhà biên kịch danh tiếng của Nhật như: Kitagawa Eriko, Ozaki Masaya, Yokota Rie, Ooishi Shizuka, Okada Yoshikazu, Inoue Yumiko, Nakazono Miho. Diễn viên chủ yếu trong các tập phim này hồ hết là các diễn viên, ca sĩ lừng danh của hàn quốc như Ahn Jae Wook , phụ thân In Pyo, Lee Ji Ah, Kim Ha Neul, T.O.P, Seung Ri, Han Hyo Joo, Hero…

Telecinema có 7 bộ phim: Postman lớn heaven, A dream comes true, Triangle, After the banquet, Mind và love, Paradise, 19-Nineteen. Mỗi bộ phim truyền hình dài khoảng 90 – 120 phút, được desgin tại các rạp chiếu phim giải trí phim ở hàn quốc và Nhật Bản, sau đó phân thành nhiều tập để phát bên trên kênh SBS (Hàn Quốc) và kênh Asahi (Nhật Bản).

“Postman lớn heaven” là bộ phim truyền hình đầu tiên trong loạt 7 bộ phim của Telecinema từng được công chiếu ở những rạp tại nước hàn từ thời điểm cuối năm 2009 và những rạp sinh hoạt Nhật từ tháng 5-2010.