Thay Lời Tựa

Kinh Hoa Nghiêm là bộ kinh đại thừa, là vua trong các kinh, với văn bản siêu việt tốt luân hùng vĩ, trang nghiêm nguy nga, biểu hiện pháp thân, tư tưởng và trung tâm nguyện của Phật.

Bạn đang xem: Kinh đại phương quảng phật hoa nghiêm

Hoa Nghiêm giờ Phạn là Avatamsaka, có nghĩa là đóa hoa trong lành tuyệt đẹp tuyệt vời nhất trần gian, ngát mùi hương khắp mười phương các cõi pháp giới.

Tư tưởng Hoa Nghiêm trình diễn vạn pháp bởi tâm sanh. Trung ương là thực thể của vạn pháp. Trung tâm vọng thì vạn pháp hoạt hiện sai biệt hình hình sắc đẹp sắc, trùng trùng duyên khởi, cái này có cái kia gồm và ngược lại, như lưới đế châu. Trung tâm chơn thì pháp giới tánh với trung tâm là một, vạn pháp đồng điệu thể. Tâm thanh tịnh thì thấu đạt chơn lý Phật tánh, trong cả thông pháp giới vô ngại, thể nhập bất tứ nghì giải bay hạnh môn. Kinh Hoa Nghiêm, ông phật chỉ cho chúng-sanh thấu rõ cỗi nguồn của xum la vạn tượng bởi mê thức vọng tưởng nghiệp duyên hình thành, các pháp hiện hành vào vũ trụ là huyễn hóa, như hoa trong gương, như trăng trong nước. Toàn bộ vạn pháp vào pháp giới số đông từ trung ương sanh. Trung khu trùm mọi cả pháp giới. Toàn bộ vạn hữu vũ trụ hoàn toàn có thể nằm gọn trong hạt cải. Hạt cải có thể thâu nhiếp toàn bộ vũ trụ vạn pháp. Thể tánh của trung ương nhiếp thâu vớ cả. Toàn bộ là một, một là tất cả. Ðó là phiên bản tánh vô hổ thẹn của Tâm. Bạn dạng tánh chơn chổ chính giữa suốt thâu vạn pháp hữu tình và vô tình; lấy cục bộ pháp giới tánh làm cho lượng; mang xứng tánh bất tứ nghì vô hổ hang giải thoát làm thể. Ðó là ý nghĩa sâu sắc căn cốt của ghê Hoa Nghiêm.

Bởi thế, nếu tởm Ðại chén bát Nhã tiêu biểu cho tứ tưởng Phật Pháp đại quá về lý chơn ko vô ngại, thì ghê Hoa Nghiêm đại biểu cho tứ tưởng Phật Pháp đại-thừa về lý hữu hóa duyên sanh của vạn pháp.

Ngoài ra khiếp Hoa Nghiêm còn là 1 trong những thông điệp, một bài bác học nhiều chủng loại sinh rượu cồn muôn đời, trao gởi mang đến hành giả có tâm hướng thượng đại-thừa, tu là cần phải học bắt buộc hành qua hình hình ảnh Thiện Tài tuỳ nhi tham bái cầu học đạo với năm mươi cha vị thiện tri thức, là bằng chứng cho ta thấy rằng tu học đạo bồ-đề điều tiên quyết cần phải khắc phục nội trung khu cống cao té mạn, dục vọng loạn tưởng; kế bên thân khiêm cung cầu thực hiện trì phương thức Hoa Nghiêm hay đỉnh, search chân sư liễu ngộ mới ý muốn hiển lộ được Phật tánh chơn chổ chính giữa của mình.

Nên nghiên tầm chân thành và ý nghĩa của ghê Hoa Nghiêm là khai mở quang quẻ lộ trở về phiên bản tánh chơn trọng tâm thanh tịnh sáng suốt thường xuyên nhiên ; là hiểu rằng tự thể của các pháp hiện hành trong nhân loại vũ trụ ; là thấu suốt cội nguồn sanh sinh hóa hóa của hữu tình cùng vô tình chúng-sanh; là quán chiếu túng yếu mật nghĩa viên dung đối sánh tương quan của tâm và cảnh, để rồi từ đó rất có thể thống triệt lý viên dung vô ngại chủ và khách của vạn pháp, hiện tại hành sanh hóa, tương duyên tương nhơn quả, tương sinh tương diệt. Tất cả vạn pháp toàn triệt hình ảnh hiện bên trên đài gương chơn như thể tánh. Nạm nên, lâu trì khiếp Hoa Nghiêm là lao vào cửa phương tiện đi lại cầu tu học đạo, là yếu tố đặc thù hy hữu ly vọng hoàn chơn.

Bởi công đức đặc điểm nhiệm mầu ảo diệu của ghê Hoa Nghiêm như thê, nên người dân có thiện duyên thấy tởm Hoa Nghiêm nhưng biết phạt tâm tôn kính tin sâu, thì như bao gồm mình được thấy Phật. Bạn thành trọng điểm đọc kinh Hoa Nghiêm như thẳng nghe Phật khai thị. Fan chí thành phụng thờ khiếp Hoa Nghiêm như bao gồm mình thẳng phụng thờ Phật. Người phát chổ chính giữa bồ-đề ấn tống ghê Hoa Nghiêm gồm công-đức như được cúng nhường nhịn Phật, như được thỉnh Phật trụ nỗ lực chuyển pháp luân, như được tham gia sự nghiệp hoằng pháp lợi sanh của chư Phật. Tởm Hoa Nghiêm cao sâu, nhiệm mầu ảo diệu như thế, bắt buộc những ai thành kính phát trung tâm ấn tống thọ trì kinh này, thì phải biết rằng tín đồ đó nhiều đời gieo thiện duyên bồ-đề, đã từng làm sứ giả của Phật và đã từng ở trong nơi ở chánh pháp.

Phật-Học-Viện Quốc-Tế phân biệt thời mạt pháp này, pháp nhược ma cường, làm cho chánh pháp đại thừa được ngôi trường tồn thịnh hành nhân gian, có tác dụng rường cột cho ý thức chánh đạo, ngõ hầu giác tỉnh quần mê mau chóng hồi đầu về bến giác. Buộc phải nguyện thuộc chư Phật tử tứ phương, bằng hữu hướng đại thừa vô lượng đạo, đồng tâm tôn kính in lại cỗ kinh đại thừa cực hiếm này, nhằm kết thiện duyên vô thượng bồ-đề, cùng các bạn hiền đang hướng nguyện tiến bước theo gót chân Phật quay trở lại giác tánh chân như.

Ngưỡng nguyện chư tôn thiền đức và những bậc thiện hữu trí thức Phật tử xa gần phát trọng điểm hoan hỷ hộ trì.

Thành trung tâm kính lậy Thập Phương thường Trụ Tam Bảo tác đại bệnh minh.

Phật Ðản 2532 – Mậu Thìn 1988

THÍCH ÐỨC NIỆM

Lời Nói Ðầu Của Dịch Giả

Khảo cứu theo truyền sử trong đại-tạng, khi thành đạo Vô-thượng Chánh-giác, không vội tách đạo-tràng Bồ-Ðề, đức Thích-Ca Mâu-Ni Phật với pháp-thân Tỳ-Lô-Giá-Na, thuộc chư đại Bồ-Tát hội chứng giải-thoát-môn, tuyên thuyết khiếp Hoa-Nghiêm.

Sau khi tiên phật nhập khử lối sáu trăm năm, do Long-Thọ Bồ-Tát, kinh Hoa-Nghiêm này new được giữ truyền bởi phạn-văn. Toàn thể Kinh chữ Phạn tất cả một trăm ngàn bài bác kệ, chia làm bốn mươi tám phẩm.

Ðến công ty Ðường, Ðại-Sư Thật-Xoa-Nan-Ðà từ nước Vu-Ðiền có bổn kinh chữ Phạn này lịch sự Trung-Quốc dịch ra Hán văn. Tuy vậy Ðại-Sư chỉ dịch ra được cha mươi chín phẩm, tự phẩm ‘Thế-Chủ Diệu-Nghiêm’ mang lại phẩm ‘Nhập-Pháp-Giới’, cùng có cha mươi sáu ngàn bài xích kệ theo Phạn-văn, còn lại chín phẩm sáu mươi tư ngàn bài xích kệ Phạn-văn chưa được dịch ra Hán-văn.

Kế đó, Pháp-Sư Bác-Nhã, người Kế-Tân dịch thêm phẩm Phổ-Hiền-Hạnh-Nguyện ra Hán-văn, thành quả thứ bốn mươi của bộ Kinh Hoa-Nghiêm này.

Nguyên bổn chữ Hán chia ra làm tám mươi kiểu mốt quyển. Bởi xét thấy phân chia quyển ra như thế, có nhiều phẩm bị cắt ra có tác dụng hai tía quyển hoặc những hơn, bởi thế mạch văn bị gián đoạn, nên khi phiên dịch ra Việt-văn, tôi chỉ rước phẩm mà không áp theo quyển của bổn chữ Hán. Mặc dù nhiên, tôi vẫn chia số quyển của bổn chữ nôm trong bổn Việt-văn này, để tiện sự so cứu cho người đọc.

Kinh này điện thoại tư vấn đủ là ‘Ðại-Phương-Quảng Phật Hoa-Nghiêm’, ta quen call là ghê Hoa-Nghiêm.

Nội dung của khiếp này đứng bên trên cảnh-giới bất-tư-nghì giải-thoát, chư pháp-thân Ðại-Sĩ thừa oai vệ thần của đức phật tuyên dương công-đức thuộc cảnh-giới của chư Phật cùng xương minh nhơn hạnh xứng tánh bất-tư-nghì của chư đại Bồ-Tát.

Kinh Hoa-Nghiêm này đã trọn vẹn ở trong lãnh vực xứng tánh bất-tư-nghì giải-thoát cơ mà xương minh, nên mỗi lời mỗi câu trong kinh này phần đông lấy toàn thể pháp-giới tánh có tác dụng lượng. Ðã là toàn thể pháp-giới tánh nên toàn bộ Giáo, Lý, Hạnh, Quả khu vực đây các dung thông vô-ngại, yêu cầu cũng call là vô-ngại pháp-giới.

Từng bực cứu giúp cánh của vô-ngại pháp-giới là Sự-sự vô-ngại pháp-giới, chỗ hội chứng nhập trọn vẹn của chư Phật cơ mà chư pháp-thân Bồ-Tát thời được từng phần.

Muốn phát âm thấu phần nào cảnh-giới trên đây, người học đạo nên biết rõ bốn pháp-giới, tư cấp bực nhưng chư đại-thừa Bồ-Tát tuần trường đoản cú tu chứng :

1. Lý vô-ngại pháp-giới

2. Sự vô-ngại pháp-giới

3. Lý sự vô-ngại pháp-giới

4. Sự-sự vô-ngại pháp-giới

‘Lý’ có nghĩa là chơn-lý thật-tánh, là thể tánh chơn thật của tất cả pháp, nên cũng gọi là pháp-tánh giỏi pháp-giới-tánh, chơn-như-tánh. Toàn bộ pháp vào vũ trụ hồ hết đồng nhân tiện tánh chơn thật ấy. Thể-tánh ấy dung thông vô-ngại, nên được gọi là ‘Lý vô-ngại pháp-giới’. Bạn chứng được lý vô-ngại này chính là bực thành-tựu căn-bổn-trí, mà bắt đầu dự vào hàng pháp-thân Bồ-Tát.

Tất cả pháp ‘Sự’ hồ hết đồng một thể-tánh chơn-thật, có nghĩa là đồng mang pháp-tánh làm cho tự thể. Toàn-thể ‘Sự’ là pháp-tánh, nhưng pháp-tánh đang viên-dung vô-ngại, thời toàn sự cũng vô-ngại, nên gọi là ‘Sự vô-ngại pháp-giới’. Tín đồ chứng được pháp-giới này chính là bực pháp-thân Bồ-Tát thành-tựu sai-biệt-trí (cũng hotline là quyền-trí, tục-trí, hậu-đắc-trí).

Lý là thể-tánh của ‘Sự’ (tất cả pháp), ‘Sự’ là hiện-tượng của ‘Lý-tánh’. Vậy thời lý-tánh tức là lý-tánh của sự, còn sự lại là sự-tướng của lý-tánh. Bao gồm Lý-tánh là toàn-sự, mà toàn bộ sự là toàn Lý-tánh, nên gọi là ‘Lý-sự vô-ngại pháp-giới’. Fan chứng được lý-sự pháp-giới này thời là bậc pháp-thân Bồ-Tát đôi khi hiển phân phát cả hai trí (căn-bổn-trí và sai-biệt-trí).

Tất cả sự đang toàn đồng một thể-tánh nhưng thể-tánh thời dung thông không phân loại riêng khác, phải bất luận là 1 trong những sự nào cũng đều dung nhiếp tất cả sự, và cũng đều có nghĩa là tất cả sự, một sự nhiếp với tức tất cả sự, toàn bộ sự nhiếp với tức một sự. Chũm là sự-sự vô-ngại tự-tại, nên được gọi là ‘Sự-sự vô-ngại pháp-giới’. Người chứng được Sự-sự pháp-giới này là bực pháp-thân Bồ-Tát thành-tựu nhứt-thiết chủng-trí. Viên-mãn trí này đó là Ðấng Vô-Thượng-Giác (Phật Thế-Tôn ).

Sự-sự vô-ngại pháp-giới dung thông tự-tại, ngôn từ của tổng thể Kinh Hoa-Nghiêm, được chứng tỏ trên cục bộ văn khiếp này. Ni xin lược dẫn một vài ba đoạn văn rõ nhứt để chư học-giả tiện thể tham cứu giúp :

Sự-sự là toàn bộ sự hoặc là tất cả pháp, có nghĩa là toàn thể không-gian và thời-gian.

Về không-gian dung thông vô-ngại văn kinh nói :

Bao nhiêu vi-trần trong thế-giới

Trong từng vi-trần thấy các cõi

Bửu quang hiện nay Phật vô lượng số

Cảnh-giới tự-tại của Như-Lai

Vô-lượng vô-số núi Tu-Di

Ðều lấy để vào một sợi lông,

Một thế-giới để vào tất cả

Tất cả thế-giới để vào một,

Thể tướng mạo thế-giới vẫn như cũ

Vô-đẳng vô-lượng rất nhiều cùng khắp.

Trong một chân lông phần lớn thấy rõ

Vô-số vô-lượng chư Như-Lai

Tất cả chân lông phần đa thế cả

Tôi ni kính lạy toàn bộ Phật

Về thời-gian dung-thông vô-ngại văn tởm nói :

Kiếp quá-khứ nhằm hiện, vị-lai,

Kiếp vị-lai nhằm quá, hiện-tại,

Ba đời các kiếp là 1 trong những niệm

Chẳng buộc phải dài vắn : hạnh giải-thoát.

Tôi hay thâm nhập đời vị-lai

Tất cả kiếp thâu có tác dụng một niệm,

Hết thảy đông đảo kiếp trong ba đời

Làm khoảng chừng một niệm tôi đông đảo nhập.

Về không-gian và thời-gian dung thông vô-ngại nhau, văn ghê nói :

Khắp không còn mười phương những cõi nước

Mỗi đầu lông đủ có tía đời

Phật cùng quốc-độ số vô-lượng

Tôi mọi tu hành trải è cổ kiếp.

Trong một niệm tôi thấy bố đời

Tất cả những đấng Nhơn-Sư-Tử

Cũng thường xuyên vào trong cảnh-giới Phật

Như-huyễn, giải-thoát với oai-lực.

Tất cả sự không bên cạnh thời-gian cùng không-gian. Thời-gian dung thông thời-gian, không-gian dung thông không-gian, thời-gian dung thông không-gian, không-gian dung thông thời-gian. Một không-gian dung thông tất cả không-gian, một thời-gian dung thông toàn bộ thời-gian, tất cả dung thông với một, thời-gian cùng với không-gian, một cùng tất cả cũng phần đông dung thông như vậy. Ðây đó là Sự-sự vô-ngại pháp-giới, mà lại cũng đó là cảnh-giới giải-thoát bất-tư-nghì nhưng mà Kinh Hoa-Nghiêm này mang đó làm cho nội-dung như sẽ nói nghỉ ngơi trên.

Lược giải một vài ba điều, để giúp phần nào cho học-giả khi nên thấy nên thấu triệt nội-dung của kinh này. Vị nào ý muốn nghiên cứu tương đối đầy đủ xin xem bộ Hoa-Nghiêm đại-sớ của Tổ Thanh-Lương và Thập-huyền-môn của Tổ nhân từ Thủ.

Tôi tôn kính đem công-đức phiên dịch Việt-văn này hồi phía cho tất cả chúng-sanh đồng về Tịnh-Ðộ, đồng mau chóng thành Phật.

Viết tại miếu Vạn Ðức

Thủ Ðức ngày Phật nhập Niết-Bàn

Rằm tháng nhì 2508

Dịch-Giả

Hân-Tịnh Tỳ-Kheo

Thích Trí Tịnh

Nghi Thức Sám Hối trước lúc Tụng Kinh

(Dùng ba nghiệp thân, khẩu, ý thanh tịnh mà tụng kinh, thời phước đức vô-lượng, nên trước khi tụng kinh cần được sám hối, sám hối tức là làm cho cha nghiệp thanh tịnh)

Nam-mô thập phương tận hỏng không giới nhứt thiết Chư Phật (1 lạy)

Nam-mô thập phương tận hỏng không giới nhứt thiết Tôn Pháp (1 lạy)

Nam-mô thập phương tận hư không giới nhứt thiết hiền Thánh Tăng (1 lạy)

(Quỳ tay nỗ lực hương cúng-dường phát nguyện)

Nguyện mây mùi hương mầu này

Khắp cùng mười phương cõi

Cúng-dường toàn bộ Phật

Tôn Pháp, những Bồ-Tát,

Vô-biên bọn chúng Thanh-văn

Và cả thảy Thánh-hiền

Duyên khởi đài sáng sủa chói

Trùm đến vô-biên cõi,

Khắp xông các chúng-sanh

Ðều vạc lòng bồ-đề,

Xa lìa phần nhiều nghiệp vọng

Trọn đề xuất đạo vô-thượng.

(Cầm mùi hương lạy 1 lạy)

(Ðứng chắp tay xướng) :

Sắc thân Như-Lai đẹp

Trong đời không ai bằng

Không sánh, chẳng nghĩ về bàn

Nên nay con đảnh lễ.

Sắc thân Phật vô-tận

Trí huệ Phật cũng thế,

Tất cả pháp thường-trú

Cho cần con về nương.

Sức trí mập nguyện lớn

Khắp độ chúng quần-sanh,

Khiến vứt thân nóng khổ

Sanh cơ nước non vui.

Con ni sạch tía nghiệp

Quy-y cùng lễ tán

Nguyện cùng các chúng-sanh

Ðồng sanh nước An-Lạc.

Án phạ nhựt ra vật (7 lần)

Chí trung khu Ðảnh Lễ:

Thường-tịch quang tịnh-độ

A-Di-Ðà Như-Lai

Pháp-thân mầu thanh-tịnh

Khắp pháp-giới chư Phật (1 lạy)

Chí trung tâm Ðảnh Lễ:

Thật báo trang-nghiêm độ

A-Di-Ðà Như-Lai

Thân tướng tá hải vi-trần

Khắp pháp-giới chư Phật (1 lạy)

Chí trung ương Ðảnh Lễ:

Phương-tiện thánh cư độ

A-Di-Ðà Như-Lai

Thân trang-nghiêm giải-thoát

Khắp pháp-giới chư Phật (1 lạy)

Chí tâm Ðảnh Lễ:

Cõi An-Lạc phương tây

A-Di-Ðà Như-Lai

Thân căn giới đại-thừa

Khắp pháp-giới chư Phật (1 lạy)

Chí vai trung phong Ðảnh Lễ:

Cõi An-Lạc phương tây

A-Di-Ðà Như-Lai

Thân hóa cho mười phương

Khắp pháp-giới chư Phật (1 lạy)

Chí tâm Ðảnh Lễ:

Cõi An-Lạc phương tây

Giáo hạnh lý cha kinh

Tột nói bày y-chánh

Khắp pháp-giới Tôn-Pháp (1 lạy)

Chí tâm Ðảnh Lễ:

Cõi An-Lạc phương tây

Quan-Thế-Âm Bồ-Tát

Thân tử-kim muôn ức

Khắp pháp-giới Bồ-Tát (1 lạy)

Chí trung khu Ðảnh Lễ:

Cõi An-Lạc phương tây

Ðại-Thế-Chí Bồ-Tát

Thân trí sáng sủa vô-biên

Khắp pháp-giới Bồ-Tát (1 lạy)

Chí chổ chính giữa Ðảnh Lễ:

Cõi An-Lạc phương tây

Thanh-tịnh đại-hải-chúng

Thân hai nghiêm : Phước, trí

Khắp pháp-giới Thánh-chúng (1 lạy)

(Ðứng lẹo tay nguyện) :

Con ni khắp vị bốn ơn tía cõi thuộc chúng-sanh ‘trong pháp-giới, các nguyện xong xuôi trừ tía chướng (1) ‘nên qui mạng (2) sám-hối (3).

(1 lạy, quỳ lẹo tay sám hối) :

Chí trung tâm sám-hối :

Ðệ tử _____ và chúng-sanh vào pháp-giới, trường đoản cú đời vô-thỉ nhẫn cho ngày nay, bị vô-minh bịt đăy yêu cầu điên đảo mê-lầm, lại vày sáu căn ba nghiệp (4) quen thuộc theo pháp chẳng lành, rộng lớn phạm mười điều dữ thuộc năm tội vô-gián (5) và tất cả các tội khác, những vô-lượng vô-biên nói chẳng thể hết. Mười phương những đức Phật thường ở trong đời, giờ đồng hồ pháp ko dứt, hương mầu đầy lấp, pháp vị ngập tràn, phóng ánh nắng sạch vào chếu soi tất cả. Lý mầu hay trụ đầy dẫy hư-không.

Con tự vô-thỉ mang lại nay, sáu căn bít mù, ba nghiệp tối-tăm, chẳng thấy chẳng nghe chẳng tuyệt chẳng biết, bởi nhơn duyên kia trôi mãi trong tầm sanh tử, trải qua những đường dữ (6), trăm nghìn muôn kiếp trọn không cơ hội nào ra khỏi. — tởm rằng : ‘Ðức Tỳ-Lô-Giá-Na thân khắp cả chỗ, chỗ của Phật ở điện thoại tư vấn là Thường-tịch-quang, mang lại nên phải biết cả thảy các pháp phần đa là Phật-Pháp, mà nhỏ không rõ lại theo giòng vô-minh vì vậy trong trí bồ-đề nhưng thấy ko thanh-tịnh, trong cảnh giải-thoát mà lại sanh ràng buộc. Nay bắt đầu tỏ ngộ nay mới chừa quăng quật ăn-năn, phụng đối trước những đức Phật cùng A-Di-Ðà Thế-Tôn nhưng mà phát lồ (7) sám-hối, làm cho đệ-tử thuộc pháp-giới chúng-sanh, tất cả tội nặng trĩu do tía nghiệp sáu căn, gây tạo nên từ vô-thỉ, hoặc hiện-tại cùng vị-lai, chính mình từ bỏ gây chế tạo ra hoặc biểu người, giỏi là thấy nghe fan gây tạo nên mà mà vui theo, hoặc lưu giữ hoặc chẳng nhớ, hoặc biết hoặc chẳng biết, hoặc nghi ngại chẳng nghi, hoặc che giấu hoặc chẳng bịt giấu, thảy hầu như được rốt-ráo thanh-tịnh.

Ðệ-tử sám-hối rồi, sáu căn cùng tía nghiệp trong sạch, không lỗi lầm, căn lành tu-tập cũng trọn thanh-tịnh, thảy đông đảo hồi-hướng sử dụng trang-nghiêm Tịnh-độ, khắp với chúng-sanh, đồng sanh về nước An-Dưỡng.

Nguyện đức A-Di-Ðà Phật thường đến hộ-trì, làm cho căn lành của đệ-tử hiện-tiền tăng-tấn, chẳng mất nhơn-duyên Tịnh-độ, mang đến giờ lâm-chung, thân an-lành niệm chánh vững-vàng, xem nghe đa số rõ-ràng, tận phương diện thấy đức A-Di-Ðà cùng các Thánh-chúng, tay nắm đài hoa tiếp-dẫn đệ-tử, trong vòng sát-na sinh ra trước Phật, đầy đủ đạo-hạnh Bồ-Tát, rộng lớn độ mọi chúng-sanh đồng thành Phật đạo.

Ðệ-tử sám-hối phát-nguyện rồi quy-mạng đảnh-lễ : Nam-mô Tây-phương Cực-lạc thế-giới, đại-từ đại-bi, A-Di-Ðà Như-Lai, biến chuyển pháp-giới Tam-bảo. (1 lạy)

(lạy dứt tiếp Nghi-thức tụng kinh …)

Chú thích:

(1) : Phiền-não, nghiệp nhơn, quả-báo, bố món hồ hết hay làm chướng ngại vật đường giải thoát nên người ta gọi : ‘ba món chướng’.

(2) : Ðem thân mạng về nương, giao phó cho Phật, Pháp, Tăng, đó là nghĩa của nhị chữ ‘Nam-mô’.

(3) : Nói đủ là Sám-ma hối-quá, ‘Sám-ma’ là giờ đồng hồ Phạm, tức là ‘hối quá’ tức là ăn-năn tội trước, phòng ngừa giữ lỗi sau.

(4) : Nhãn, nhĩ, tỷ, thiệt, thân, ý sáu căn và tía nghiệp thân – khẩu – ý.

(5) : giết cha, giết mổ mẹ, giết thánh-nhơn, ác vai trung phong làm thân Phật ra máu, phá hòa-hiệp Tăng, điện thoại tư vấn là năm tội nghịch, nếu phạm sẽ ảnh hưởng đọa vào lao tù Vô-gián nên được gọi là tội Vô-gián – ngục Vô-gián là nơi thọ khổ không có những lúc nào kết thúc ngớt.

(6) : A-tu-la, Súc-sanh, Ngạ-quỉ, Ðịa-ngục, các đường đó vui ít khổ nhiều, do nghiệp dữ cảm ra.

(7) : bộc bạch tội-lỗi ra trước chúng Nhơn ko chút giấu che thời điện thoại tư vấn là phân phát lồ, trái với phú-tàng (che-giấu), bao gồm phát-lồ thời tội new tiêu, như bịnh cảm mà đặng phân phát hạn (ra mồ hôi).

Nghi Thức Trì Tụng

Bài tán lư hương

Lư mùi hương vừa ngún chiên-đàn

Khói thơm ngào ngạt muôn nghìn cõi xa

Lòng bé kính ngưỡng thiết tha

Ngửa hy vọng chư Phật yêu mến mà bệnh minh.

Nam-mô Hương-Vân-Cái Bồ-Tát Ma-Ha-Tát (3 lần)

Chơn ngôn tịnh pháp giới

Án Lam (7 lần)

Chơn ngôn tịnh khẩu nghiệp

Tu rị Tu rị ma ha tu rị tu tu rị ta-bà-ha (3 lần)

Chơn ngôn tịnh bố nghiệp

Án ta phạ bà phạ thuật đà ta phạ, đạt mạ ta phạ bà phạ thuật độ đam mê (3 lần)

KINH HOA NGHIÊM ĐẠI PHƯƠNG QUẢNG PHẬT QUYỂN 1 & QUYỂN 2HT. TUYÊN HÓA Việt dịch ưng ý Minh Định

Lời tựa

 

*
Bộ kinh Hoa Nghiêm là bộ Kinh lâu năm nhất vào Phật giáo, cũng là bộ Kinh cao tay nhất vào Đại Tạng Kinh. Gớm Hoa Nghiêm là cỗ Kinh đức phật nói đầu tiên, sau thời điểm Ngài vừa thành đạo. Ngài nói trong tầm hai mươi kiểu mẫu ngày thì ngừng bộ gớm Hoa Nghiêm.

Bộ ghê Hoa Nghiêm tương truyền được Long vương vãi thỉnh về gìn giữ ở dưới Long cung. Về sau Bồ Tát Long Thọ hiểu hết những Kinh sách trên nuốm gian, không hề Kinh sách gì nhằm đọc, bèn xuống bên dưới Long cung thì đọc được bộ Kinh Hoa Nghiêm. Bộ Kinh Hoa Nghiêm gồm tất cả quyển thượng, quyển trung với quyển hạ. Quyển thượng gồm có bất khả tứ nghì vô số bài xích kệ, dài cực kỳ vô tận, căn cơ chúng sinh chẳng thể nào phát âm được. Quyển trung thì có tầm khoảng mười vạn bài kệ, cũng tương đối dài và bọn chúng sinh cũng không dễ gì hiểu hết được, còn quyển hạ thì gồm mười ngàn bài kệ, nhưng mới dịch ra Hán văn được khoảng tầm bốn ngàn năm trăm bài xích kệ, còn khoảng chừng năm nghìn năm trăm bài xích kệ vẫn chưa được dịch ra Hán văn. Cỗ Kinh Hoa Nghiêm mà họ có ngày bây giờ là quyển hạ, nhưng chỉ mới dịch ra được gần phân nửa mà lại thôi.

*
Bộ kinh Hoa Nghiêm thâm nám sâu áo diệu quan trọng nghĩ bàn, phân tích cảnh giới tu hành tình nhân Tát hạnh, tự phàm phu trải qua những bậc Bồ Tát, phước huệ không thiếu rồi new đạt mang đến cảnh của bậc Diệu Giác tức là thành Phật. Trong thời gian khoảng giữa, lúc nào thì cũng thực hành hạnh người tình Tát, trải qua kiếp số nhiều như số phân tử bụi các cõi nước, phổ độ chúng sinh, tu hành thập độ ba La Mật, rốt ráo sau cùng mới thành tựu Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác.

Mười phương ba đời chư Phật từ thừa khứ, hiện tại và vị lai hầu hết trải qua tuyến phố nầy. Nhờ bọn chúng sinh, mà các Bồ Tát new thành Phật. Cho nên vì thế chúng sinh là đối tượng đặc biệt trợ duyên không hề nhỏ để ý trung nhân Tát tu tập, thực hành, tích luỹ căn lành công đức, quá qua sự chướng ngại, demo thách, và ở đầu cuối là dành được quả vị Phật.


Kinh Hoa Nghiêm là đều cảnh giới rất thiết thực, đã thử qua của chư vị bồ Tát trong quá khứ vẫn thực hành, tu tập viên mãn, từ rất nhiều đời, những kiếp, nhằm soi sáng con đường cho họ chúng sinh, hoặc đều vị tình nhân Tát bây giờ và vị lai noi theo đó mà tu tập, tích luỹ căn lành công đức, từng đời, từng kiếp, mang lại đến lúc nào công viên quả mãn, phước huệ không hề thiếu thì sẽ thành tích quả vị vô thượng ý trung nhân đề.

Những người dân có căn lành thâm sâu đã từng có lần gieo trồng trong quá khứ, thì họ đã có lần thọ trì, hiểu tụng, tu tập nghĩa lý trong tởm Hoa Nghiêm, bắt buộc đời nầy họ cực kỳ thích phát âm tụng nghiên cứu và phân tích tu tập nghĩa lý của khiếp Hoa Nghiêm. Còn những người dân trong vượt khứ chưa từng gieo trồng căn lành Phật giáo đại thừa, thì tương lai khi nào đủ duyên lành, họ cũng sẽ đọc gọi được cỗ Kinh Hoa Nghiêm nầy, không phần nhiều họ đọc được, mà họ còn tu tập theo nghĩa lý của gớm Hoa Nghiêm nầy. Tởm Hoa Nghiêm nầy tiên phật nói cho tất cả chúng sinh, tuy nhiên tuỳ theo căn cơ, nhân duyên của mỗi người, chứ không phải chỉ dành riêng cho hàng người yêu Tát. Pháp của Phật nói ra giống như nước mưa xuống, cây khủng rễ béo thì dung nạp nhiều, cây nhỏ rễ nhỏ dại thì kêt nạp ít. Pháp của Phật cũng thế, ai tất cả căn lành trí huệ thâm sâu thì tiếp thọ được hồ hết pháp lớn, ai căn lành hèn cỏi thì tiếp thụ phần đông pháp nhỏ. Nói chung tuyến đường đi mang lại giác ngộ, thành Phật, tuỳ theo sự tu tập, nguyện lực, hành trì, của từng người. Tu nhân nào thì sẽ được quả đó, nhân lớn thì trái lớn, nhân nhỏ thì trái nhỏ, ko gieo nhân thì không có quả.

Xem thêm: Hotgirl helen thanh thảo bỏ chồng cũ, nhưng dằn mặt helen thanh thảo

Kinh Hoa Nghiêm là pháp bảo vô thượng, tất yêu nghĩ bàn, lâu trì hiểu tụng, xâm nhập được nghĩa lý, thì như uống cam lồ. Nếu người nào không tồn tại nhân duyên với cỗ Kinh Hoa Nghiêm thì sẽ cảm giác rất thô khan, nhàm chán, khó hiểu. Nói bình thường tuỳ căn cơ, nhân duyên trước sau của mỗi người mà thôi.

Nam mô Hoa Nghiêm Hội Thượng Phật nhân tình Tát

Dịch giả

Tỳ Kheo ham mê Minh Định

*