– Ông danh tiếng về đái thuyết. Truyện ngắn và đặc trưng thành công làm việc thể phóng sự.

Bạn đang xem: Bài giảng hạnh phúc của một tang gia

– Để lại nhiều siêu phẩm như: Số đỏ; giông tố; vỡ đê; cơm thầy cơm trắng cô,…

2. Giới thiệu tiểu thuyếtSố đỏ

– Được coi là tác phẩm xuất sắc nhất của văn học tập Việt Nam, rất có thể “làm vinh hạnh cho đông đảo nền văn học” (Nguyễn Khải)

– cầm tắt nội dung.

3. Đoạn trích

– nằm trong chương 15 của tè thuyếtSố đỏ.

– Nhan đề: vì chưng nhà biên soạn sách đặt.

II. Đọc đọc văn bản

1. Nội dung

a. Ý nghĩa nhan đề

Nhan đề chứa đựng mâu thuẫn trào phúng hàm cất tiếng cười chua chát, kích ham mê trí hiếu kỳ của fan đọc:

– Nhà có tang mà lại vui vẻ, sung sướng, hạnh phúc

→ hạnh phúc của một mái ấm gia đình vô phúc, niềm vui của bọn con con cháu đại bất hiếu.

– đề đạt một thực sự mỉa mai, hài hước và tàn nhẫn: nhỏ cháu của đại gia đình này thật vui miệng khi cụ chũm tổ chết

→ trường hợp trào phúng hầu hết của toàn bộ chương truyện.

b. đều niềm vui khác nhau của các thành viên trong mái ấm gia đình và ngoài gia đình khi cụ nuốm Tổ mất

*Niềm vui chung cho cả gia đình: “cụ thế tổ chết dòng chúc thư cơ sẽ lấn sân vào thời kì thực hành chứ không hề lí thuyết viễn vông nữa

=> Một mái ấm gia đình đại bất hiếu.

*Niềm vui của các thành viên vào gia đình:

– nạm Hồng (con trai cả): phấn khởi điên lên do lần trước tiên được diễn trò già yếu đuối trước mọi fan cụ mơ màng nghĩ bản thân được mặc áo xô gai, lụ khụ ho khạc thút thít “úi kìa bé giai nhớn vẫn già nạm kia kìa”

→ nổi bật cho loại tín đồ háo danh.

– Ông tân tiến (cháu nội ): yêu thích vì mẫu chúc thư kia đang đi đến thời kì thực hành chứ không còn trên lý thuyết viễn vông nữa

→ Bất hiếu, đầy dã tâm.

– Bà hiện đại (cháu dâu): mừng quýnh vì được lăng xê gần như mốt y phục táo apple tạo nhất.

→ Thực dụng, thiếu thốn tình người.

– Cô Tuyết: Được thời điểm mặc y phụcngây thơđể chứng tỏ mình hãy còn trinh huyết nhưng đau buồn như kim châm vào lòng “ ko thấy các bạn giai đâu cả”

→ lỗi hỏng, lẳng lơ.

– Cậu Tú Tân: hoan lạc điên bạn lên vì chưng được dịp thực hiện cái máy ảnh đã lâu không tồn tại dịp cần sử dụng đến

→ nụ cười của con trẻ của mình kém gọi biết.

– Ông Phán: phấn kích vì bất ngờ rằngcái sừngtrên đầu bản thân lại có giá trị.

→ Là người không tồn tại nhân cách, vô liêm sĩ.

– Xuân tóc đỏ: Hạnh phúc đặc biệt quan trọng vì nhờ hắn mà cố Tổ chết, gianh giá uy tín lại càng to hơn.

*Niềm vui của rất nhiều người không tính gia đình:

– hai vị công an Min Đơ với Min Toa “sung sướng cực điểm” vị đang thất nghiệp được thuê dẹp trật tự đến đám đông.

– anh em cụ cầm Hồng: gồm dịp phô trương đủ thiết bị huân, huy chương, những kiểu quần áo, đầu tóc, râu ria…

– Đám phụ nữ quý phái, đám trai thanh gái lịch: gồm dịp tụ tập để khoe khoang, hẹ hò nhau, chim con chuột nhau, bình phẩm nhau, chê bai nhau…

→ Mọi người dù chủ hay khách hồ hết vui vẻ, niềm hạnh phúc trước cái chết của cụ nắm Tổ. Đó đó là sự suy đồi về đạo lý, sự tha hoá về nhân cách con người.

=> Tác giả khai quật những yếu tố mâu thuẫn để gây cười, cái cười phê phán trên đây mỉa mai châm biếm về một thôn hội thực dân thu nhỏ với tất cả sự đồi bại, down của đạo lý và nhân cách con người, đó là lời cáo giác của tác giả đối với xã hội âu hoá rởm.

c. Cảnh đám ma gương mẫu

– vẻ ngoài thật long trọng, “gương mẫu” nhưng thực chất chẳng khác gi đám rước nhố nhăng: đám ma lớn tát, đi đến đâu làm huyên náo đến đấy. Có sự phối hợp cả Ta -Tàu -Tây, mọi fan thi nhau chụp hình ảnh như hội chợ, tràn ngậpvònghoa, câu đối, khá đầy đủ các các loại mốt quần áo, râu ria…

– đông đảo người không có bất kì ai đi chuyển tang nhưng đang mải chat chit về công ty cửa, vợ chồng, bé cái, tất cả đang mải bình phẩm, chê bai lẫn nhau, tình tự, chim chuột, tán tỉnh và hẹn hò nhau bằng cái vẻ mặt bi quan buồn lãng mạn hết sức đúng mốt.

=> Sự giả tạo, đóng kịch của giới học thức rởm, đạo đức suy đồi của nền tiến bộ Âu hóa rởm

*Cảnh hạ huyệt

Cậu Tú Tân yêu ước mọi tín đồ tạo dáng để chụp ảnh, con cháu từ bỏ nguyện trở thành những diễn viên đại tài: Cụ cố kỉnh Hồng ho khạc, than khóc và ngất xỉu đi.

Đặc biệt là “màn kịch cực kỳ hạng” của ông Phán mọc sừng cứ oặt người đi khóc to bằng những music lạ: Hứt!…Hứt!…Hứt!…

=> Đám tang diễn ra như một tấn đại hài kịch. Nó nói lên tất cả sự nhăng nhố vô đạo đức nghề nghiệp của chiếc xã hội thượng lưu giữ ngày trước. Cái xã hội mà tác giả gọi làChó đểu, khốn nạn.

2. Đặc sắc nghệ thuật

– nghệ thuật tạo tình huống cơ bạn dạng rồi xuất hiện thêm những tình huống khác.

– Phát hiện nay những cụ thể đối lập gay gắt cùng sống thọ trong một con người, sự vật, sự việc.

– thủ thuật cường điệu, nói ngược, nói mỉa,… được thực hiện một biện pháp linh hoạt.

– mô tả biến hóa, linh hoạt và tinh tế và sắc sảo đến từng đưa ra tiết, nói trúng đường nét riêng của từng nhân vật.

3. Ý nghĩa văn bản

Đoạn trích “ hạnh phúc của một tang gia” là 1 trong những bi hài kịch, phơi bày bản chất nhố nhăng, đồi tệ của một mái ấm gia đình đồng thời phản ánh bộ mặt thật của buôn bản hội thượng lưu thành thị trước phương pháp mạng tháng Tám.

Xem thêm: Soạn bài giảng nhớ rừng (phần 1), top 13+ slide văn 8 nhớ rừng mới nhất 2023

 - Vũ Trọng Phụng là một trong những đại biểu xuất sắc nhất của trào lưu lại văn học hiện tại 1930-1945, đã có không ít đóng góp quan trọng cho sự vạc triển mạnh mẽ của văn xuôi quốc ngữ Việt Nam.

 - Ông viết các thể một số loại nhưng danh tiếng trên hai nghành : phóng sự cùng tiểu thuyết. Ông được gọi là “ông vua phóng sự Bắc Kì”.

 


*
33 trang | chia sẻ: quynhsim | Lượt xem: 376 | Lượt tải: 0
*

Bạn đang xem trước trăng tròn trang chủng loại tài liệu Bài giảng môn Ngữ văn lớp 11 - Văn bản: niềm hạnh phúc của một tang gia, để download tài liệu nơi bắt đầu về máy chúng ta click vào nút tải về ở trên
Văn b ản
Vũ Trọng Phụng
HẠNH PHÚC CỦA MỘT TANG GIATrích: Số Đỏ
Người nhỏ bất hiếu* Ông Văn Minh“Cái di chúc viễn vông nữa”Là cháu đích tôn nhưng luôn mong cầm cố tổ chếtĐến thời kì thực hành thực tế chia tài sản“Phân vân tang gia bối rối”Thật ra không phải lo ngại gì mang lại đám tang* Ông Văn Minh
Trong cơ hội mọi fan lo đám tang, tân tiến “không biết xử trí Xuân Tóc đỏ làm thế nào để cho phải” bởi vì phải giải quyết oán giữa ông và Xuân tóc đỏ+ 2 dòng tội nhỏ
Quyến rũ em gái ông ( Tuyết)Tố cáo em gái khác ngoại tình ( bà Phán)+ 1 dòng ơn béo :Làm cụ ráng tổ chết
Tiếng cười cợt châm biếm tinh tế của Vũ Trọng Phụng
Mọi tình cảm, hành vi đều bị chi phối bởi vì đồng tiền
Văn Minh là người tiêu biểu cho nhà nghĩa cơ hội, tham lam, tàn nhẫn đối với người chết* Bà cao nhã (cháu dâu trưởng)“ lo âu hạnh phúc sống đời”Một con bạn vô trách nhiệm và vô học* Cô Tuyết
Mong chũm tổ mấtĐược mặc bộ “Ngây thơ”Chứng tỏ mình không đánh mất chữ “trinh”Một con tín đồ lố lăng, lẳng lơ* Cậu tú Tân (cháu nội)“ Điên người lên không được sử dụng đến”Mong ông chết để thể hiện kĩ năng chụp ảnh
Một kẻ nhí nhố và thiếu tình nghĩa* Ông Phán mọc sừng- hạnh phúc vì dòng sừng có mức giá đến vài nghìn bạc- Hả hê vị được phân chia thêm gia tài
Con tín đồ vô liêm sĩ
Tác giả đã chỉ ra diện mạo thật của họ: cụ vậy chết, mọi tín đồ sung sướng, phấn khởi. Họ coi đó là điều hạnh phúc lúc ý nguyện của họ được thực hiện. Không ai quan tâm đến người chết vày họ đông đảo xem đây là một thời gian maygia đình đại bất hiếu
Vũ Trọng Phụng với ngòi bút sắc sảo, phân trần thái độ mỉa mai, đầy phẫn nộ đã bóc tách trần hành động vô đạo đức, vô liêm sĩ của đám nhỏ cháu thể hiện sự nhức lòng so với sự xuống cấp trầm trọng về mặt đạo đức nghề nghiệp của bé người. B. Cảnh đám tang
Từ đầu -> “Xuân tóc đỏ đã gây ra cho Tuyết vậy” Giọng văn mỉa mai, châm biếm Nó gần như một đám cưới, liên hoan vậy.b.1.Chuẩn bị đám tang:Mọi người không hề che giấu thái độ sung sướng của bản thân mình trước tử vong của cụ chũm và bước đầu bộc lộ bộ mặt trơ trẽn, vô đạo.b.2.Cảnh đám tang: * Đám tang là dịp để khoe khoang:Cô Tuyết:+ Khoe bộ đồ quần áo “Ngây thơ”+ Khoe vẻ mặt ảm đạm lãng mạn rất đúng kiểu mẫu một nhà gồm đám minh chứng mình không lỗi hỏng
Không phải bi đát vì vắt chết mà bởi vì chưa thấy Xuân
Kệch cỡm cùng giả tạo
Bạn của cụ cụ Hồng - “ ngực đeo đầy huân chương loăn quoăn” đây là những kẻ khoe danh vọng, địa do và hình thức bề ngoài bệ vệ, oai nghiêm nghiêm. - tuy nhiên lại cảm hễ hơn trước sự việc hở hang của Tuyết “ làn domain authority trắngngực Tuyết”. Tác giả đã vạch trằn được bản chất thật xấu xa được bít đậy bằng bề ngoài đạo mạo.Xuân Tóc đỏ - Xuất hiện bất ngờ với “ sáu cái xe một của Xuân” Đám tang thêm nhố nhăng, lố bịch, kì quặc.Thể hiện bản chất tinh quái láu lỉnh của Xuân là luôn lộ diện những lúc cần thiết nhất và có ích cho mình nhất.Tác giả đang sử dụng nghệ thuật tương phản, trào phúng, vạch è cổ thói khoe khoang của lớp tứ sản thành thị những người dân đi đám tang- Không nói tới người chết mà nói đến “ vk con áo new may”- “Giai thanh gái lịch bạn đi đưa ma”Coi đây là dịp tán tỉnh nhau- “ Con bé nhà ai mọc sừng mất”Vô văn hóa
Thể hiện diện mạo vô văn hóa truyền thống của số đông kẻ đi gửi tang vốn vẫn được xem là “giai thanh gái lịch”Đám ma chỉ cần trò hề của không ít kẻ trả dối, nhố nhăng. Nó được chuẩn bị khá rất đầy đủ nhưng chỉ thiếu hụt nỗi xót thương so với người nằm xuống c. Cảnh hạ huyệt
Thực sự là 1 trò hề, láo lếu độn, nhốn nháo. Nó như 1 tấn bi hài kịch, tác giả chỉ tập trung một số nét, diễn tả chân dung một số trong những người nhưng mà cũng đã nắm rõ sự đảo lộn luân thường, đạo lý trong mái ấm gia đình cụ Tổ.- “ Cậu Tú Tân luộm thuộm khỏi như thể nhau”.Sự mang tạo, vô học- Cụ cầm cố Hồng “mếu máo khóc và ngất đi”Thu hút sự chú ýHáo danh- Ông Phán mọc sừng“Khóc quá mãi ko thôi”Lợi dụng dúi tiền mang đến Xuân tóc đỏ
Sòng phẳng một phương pháp vô đạo đức > trình bày sự nghịch lý vào luân hay đạo lý của làng mạc hội
Bút pháp trái lập được áp dụng trong trong cả toàn chương -> tạo sự xích míc thú vị
Nhiều bỏ ra tiết, hình ảnh mâu thuẫn + bí quyết viết hài hước, phóng đại -> phê phán, tách trần cái thói lố lăng, rởm đời, vô văn hóa truyền thống trong buôn bản hội và bộ mặt thật của lũ tư sản thành thị đạo đức nghề nghiệp giả, trân tráo dịp bấy giờ. Tổng kết“Chương 15” là một trong những màn kịch phê phán thâm thúy xãhội việt nam thời Aâu hóa trong thời gian 30. “Hạnh phúc một tang gia” nói riêng cùng “Số đỏ” nói thông thường đã bóc trần sự thối nát của làng mạc hội nước ta đương thời. Đây cũng là đoạn trích thể hiện khá đầy đủ nhất năng lực và tấm lòng của Vũ Trọng Phụng.Tạm biệt !